Lúc dậy, cô cảm thấy   hồi phục, nên mặc áo khoác  ngoài phơi nắng.
Thật , ban đầu cô nghĩ    sẽ  khó chịu,  tự  chịu đựng, nhưng bây giờ  Lục Tuân chăm sóc,  hồi phục sớm hơn so với tưởng tượng.
Lúc  ngoài,    thấy tiếng  chuyện nhà bên cạnh, nghĩ cũng   việc gì , Thẩm Nghiên liền đến nhà Vương Mỹ Phương.
Lúc , mấy chị dâu đều đang bế con   cửa đón gió, thấy Thẩm Nghiên gõ cửa, Vương Mỹ Phương lập tức nhiệt tình mời cô  nhà.
"Tiểu Nghiên, em đỡ hơn ?"
"Cảm ơn chị dâu  quan tâm, bây giờ em    ạ."
"Vậy thì , chị thấy Lục đoàn trưởng nhà em  quan tâm đến em."
Mấy chị dâu đang   chuyện thấy Thẩm Nghiên đến, cũng nhiệt tình chào hỏi cô.
"Em gái Thẩm Nghiên đến  ? Nghe chị dâu  em   khỏe, thế nào ? Đỡ hơn ?"
"Em đỡ hơn nhiều  ạ, cảm ơn chị dâu  quan tâm."
Thẩm Nghiên lịch sự cảm ơn  ,   thấy họ tiếp tục chủ đề  .
Diệu Diệu Thần Kỳ
Vương Mỹ Phương  với cô, "Không  việc gì , chỉ  thể  đây phơi nắng tán gẫu thôi,  đây  cùng bọn chị."
Thẩm Nghiên bèn  xuống,   mấy chị dâu   chuyện phiếm  đảo. Nói thật, Thẩm Nghiên còn  nhớ hết mặt   ở đây.
 cũng  thể   đôi điều từ lời  của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-228-doi-tuong-duoc-gioi-thieu-cho-luc-tuan-2.html.]
Nói tới  lui   đến chuyện của cô,  những lời , nhà ai cũng  một đống chuyện.
"  , em chồng của Trần Ngọc Châu sắp lên đảo , chắc là cuộc sống của bà  sẽ  dễ dàng !"
Một chị dâu  với vẻ mặt hả hê.
"Cái gì? Cái cô em chồng đó  đến đây á? Vậy thì chắc là sắp tới   chuyện  để xem ."
Thẩm Nghiên: "..."
Người  chẳng lẽ là hồng thủy mãnh thú ư?
Vương Mỹ Phương thấy cô ngơ ngác, bèn nhỏ giọng giải thích bên tai cô: "Nghe  cô em chồng  là chuyên gia gây chuyện thị phi. Trước đây Trần Ngọc Châu còn định giới thiệu em gái  cho Lục đoàn trưởng nhà em đấy, kết quả  cô em chồng  , mắng cho một trận te tua là  chuyện  mà   nghĩ đến  nhà các kiểu,  chung là nhà họ cũng lắm chuyện!"
Thẩm Nghiên im lặng,  ngờ  chỉ  ngoài hóng chuyện thôi mà cũng hóng trúng chuyện của . Càng  ngờ Lục Tuân lúc nào cũng là miếng bánh ngon, đúng là đàn ông đào hoa quá cũng  .
Mọi   lẽ là nhớ  Thẩm Nghiên đang ở đây, bèn lên tiếng an ủi: "Em gái Thẩm Nghiên , bọn chị chỉ  chơi thôi, Trần Ngọc Châu cũng chỉ là nghĩ  thôi,   thấy Lục đoàn trưởng tự tìm  vợ , cũng đành bỏ cuộc thôi. Chỉ là  , chắc là cô em chồng  đến đây, chắc chắn sẽ   chuyện gì  !"
Mấy  một lời  một câu, đối với loại vợ kế , ít nhiều cũng hiểu đôi chút. Mẹ chồng với em chồng đều    dễ sống chung, nếu Trần Ngọc Châu  gay gắy, chắc cũng chẳng gả  cho đoàn trưởng, cho nên   bản  cũng  chút bản lĩnh.
Đều    hiền lành gì,   đều thích thú xem nhà họ đấu đá lẫn .
Thẩm Nghiên chỉ  ,   gì, chỉ gật đầu tỏ vẻ  hiểu,  đó  vài câu  về nhà.
Dù  thì  cũng  khó chịu,  ngoài cứ lo lắng băng vệ sinh thời   dùng .
Cho nên Thẩm Nghiên  một lúc  về nhà.
Về đến nhà, Thẩm Nghiên lúc   đỡ hơn nhiều, bèn lấy sách  xem, bây giờ cô  nắm vững cơ bản những kiến thức  .