Thẩm Nghiên vẫn  nhận  sự khác thường của , vẫn tự  say sưa khen ngợi, đến cuối cùng, khen đến nỗi vành tai Lục Tuân đỏ ửng lên.
Chủ yếu là vì ngại ngùng, chỉ  chút việc vặt mà Thẩm Nghiên  khen  tới tấp như , nếu  thể,    sẽ tiếp tục …
"Đồng chí Lục lão,   tiếp tục cố gắng,  ? Không  vì chút thành tích  mà tự mãn, nhất định  tiếp tục phát huy." Nói xong, Thẩm Nghiên nhanh nhẹn đặt lên má  một nụ hôn,  mới  dậy chạy  mất.
Chỉ còn Lục Tuân ngây ngốc  xổm tại chỗ, tay vẫn cầm cái bát đầy bọt xà phòng, cứ ngẩn ngơ như , hồi lâu  mới  hồn.
Thì   việc nhà còn  cái lợi như thế ?
Sao   sớm!
  bây giờ cũng  muộn, Lục Tuân  hồn, nhanh chóng rửa sạch bát,  đó   giặt quần áo    của Thẩm Nghiên và của .
Buổi tối, phơi quần áo ngoài sân một đêm, gió biển thổi qua, cơ bản sẽ nhanh khô thôi.
Lúc  nhà, Thẩm Nghiên   đang thoa kem dưỡng da, Lục Tuân  tắm rửa xong, quần áo cũng giặt sạch sẽ,   cửa thấy cảnh , liền  nhịn  tiến  gần.
"Em đang thoa gì thế? Thơm quá!"
"Kem dưỡng da, thoa xong da mặt sẽ  dễ  nứt nẻ,   dùng ?" Thẩm Nghiên vốn chỉ thuận miệng hỏi,  ngờ  đàn ông  gật đầu.
"Ừm,  em thoa cho  chút ."
Lục Tuân  đây luôn khinh thường mấy thứ  thơm  dính dính , nhưng từ  khi   trông già hơn Thẩm Nghiên nhiều như ,  liền   yên.
Vẫn nên thoa một chút, đừng để  trông quá  xí, nếu  hai   ngoài,      em chênh lệch một thế hệ mất.
Thẩm Nghiên  chút kinh ngạc  , nhưng vẫn lấy một chút kem dưỡng da, chấm lên mặt  mấy điểm, nhẹ nhàng xoa đều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-240-gai-dung-cho-ngua-1.html.]
Mùi hương thật  cũng  tệ, nhưng khi thoa lên mặt, Lục Tuân  cảm thấy dính dính,  chút ghét bỏ, suốt cả quá trình cứ giữ nguyên vẻ mặt cứng đờ, mắt  ngừng  chằm chằm  mặt Thẩm Nghiên.
Dù chỉ là giúp  thoa kem dưỡng da, nhưng cô gái  vô cùng nghiêm túc, cứ như đang  thành một công việc cực kỳ thiêng liêng .
Da mặt Lục Tuân  thô ráp, cằm còn  râu,  gai gai, chạm   chút châm chích.
Bàn tay cô và gương mặt  đặt cạnh , tạo nên sự đối lập rõ rệt.
"Xong ." Thẩm Nghiên buông tay xuống,  gương mặt , vẫn điển trai như , cả khuôn mặt toát lên vẻ lạnh lùng cứng rắn, nhưng hôm nay  tỏa  mùi hương thơm ngát, khiến cho vẻ lạnh lùng  cũng giảm  vài phần.
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Ừm, cảm ơn vợ yêu." Lục Tuân đưa tay sờ sờ, đúng là  dính thật, nhưng vẫn  thể chấp nhận .
  mới sờ một cái   Thẩm Nghiên vỗ  tay.
"Đừng  sờ, đợi một lát cho nó thấm  thì sẽ  còn dính nữa."
"Ừm,   lấy nước cho em."
Thẩm Nghiên vẫn giữ thói quen ngâm chân  khi ngủ, quả thật  khi ngâm chân xong cảm thấy thoải mái hơn  nhiều.
Tay chân Thẩm Nghiên đều  thoa kem dưỡng da, như  thì tay chân mới   khô.
Lục Tuân thấy , liền tiến lên đón lấy, tự  thoa cho cô.
Bàn chân cô gái trắng nõn mịn màng, móng chân hồng hào, từng ngón tròn trịa căng mọng, giống như quả vải  bóc vỏ, bàn tay  đàn ông to lớn mạnh mẽ, chỉ cần tùy ý nắm một cái,  bao trọn cả bàn chân cô gái trong lòng bàn tay.
Sau khi thoa kem dưỡng da lên tay,  nhẹ nhàng xoa bóp giúp cô, những vết chai mỏng  lòng bàn tay khiến cô  chút ngứa ngáy, Thẩm Nghiên theo bản năng  rụt chân .
"Đừng nhúc nhích."