"Anh già ?"
"Hì hì ~ Anh  già chút nào, là em già ." Thẩm Nghiên vội vàng cầu xin tha thứ.
Âm thầm thề trong lòng,   sẽ  bao giờ  Lục Tuân già nữa.
"Em sai   ? Anh mau xuống ."
Thẩm Nghiên  nhận  nguy hiểm, ánh mắt Lục Tuân  chút nguy hiểm, hai  ở trong chăn,  gần như da thịt chạm  ,  đột nhiên  Thẩm Nghiên, ghé sát  tai cô nhỏ giọng hỏi một câu gì đó.
Ánh mắt Thẩm Nghiên lảng tránh một lúc,  đó  nghiêm túc : "Vẫn ,  nhanh như  , chắc  đợi  một tuần nữa!"
Nói xong  dám  Lục Tuân nữa.
"Thôi nào, bây giờ  còn đang  thương, xuống  , bây giờ  thích hợp."
"Thật ?" Lục Tuân nheo mắt, đột nhiên ghé sát  cổ Thẩm Nghiên, bắt đầu trêu chọc cô.
Thẩm Nghiên  chút khó chịu, cứ né tránh, nhưng mỗi   đàn ông đều  thể chính xác tìm đến, khiến Thẩm Nghiên  thể trốn thoát.
Râu  đàn ông  gai gai cứ cọ  cổ, còn   thở mật mờ phả , Thẩm Nghiên đẩy mãi vẫn  nhúc nhích,  bao lâu, ngón chân Thẩm Nghiên  nhịn  co quắp .
"Lục Tuân! Đừng mà ~" Giọng cô cũng  chút khàn khàn, ngữ khí giống như mèo con  nũng, khiến trái tim Lục Tuân cũng run lên.
"Hửm? Tiểu Nghiên khó chịu ?"
Thẩm Nghiên cau mày tức giận   đàn ông đang cố ý trêu chọc ,  đàn ông  rõ ràng là  trêu cô, chỉ là cuối cùng cả hai đều  dễ chịu cho lắm.
Nhiệt độ trong phòng cũng  ngừng tăng lên, dường như còn mang theo  thở ẩm ướt.
"Lục Tuân, ngủ   ?"
Bây giờ Thẩm Nghiên thật sự sợ , kỳ thật kinh nguyệt của cô cũng sắp hết , chỉ là   Lục Tuân  sớm như , nên  nãy mới lừa , chỉ là  ngờ,  đàn ông    học từ  , hôn khắp  cô từ  xuống ,   thể dễ chịu mới là lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-245-hum-tieu-nghien-kho-chiu-a-2.html.]
Nhìn khuôn mặt ngày càng lạnh lùng của  đàn ông, bây giờ Thẩm Nghiên chỉ  nhanh chóng  ngủ.
Lục Tuân   phụ nữ châm lửa xong  chịu trách nhiệm dập lửa ,  khỏi bất lực thở dài.
"Tiểu Nghiên..." Ngụ ý trong giọng   thể rõ ràng hơn.
Thẩm Nghiên  để ý đến , trực tiếp xoay , thương cho  đàn ông xui xẻo cả đời, chuyện   của  đàn ông  cô còn  tính sổ với  , bây giờ  còn  voi đòi tiên?
Thấy Thẩm Nghiên thật sự  để ý đến  nữa, Lục Tuân chỉ  thể mặt dày tiếp tục bám lấy cô, ôm cô từ phía .
"Tiểu Nghiên, chúng  thương lượng một chút  ,  qua  , chuyện  chẳng   bình thường ."
Thẩm Nghiên  sự mặt dày của  đàn ông   cho tức giận.
"Lục Tuân,  nãy chính là cái  gọi là  qua   đấy, hừ! Em mới  tin lời ma quỷ của ."
Thẩm Nghiên hừ một tiếng,  để ý đến  nữa.
Lục Tuân lúc  cũng   chọc giận cô, chỉ  thể xin  phía , còn dùng râu  chọc Thẩm Nghiên, chọc cho cô , lúc  mới vội vàng xin .
"Được ,  ,    nữa,   sẽ   gì nữa, chúng  ngủ ngon  ?"
"Thế  còn tạm ."
Thẩm Nghiên lúc  mới hài lòng.
Thế là mặc cho  đàn ông ôm  ngủ, mùa đông lạnh lẽo, vốn dĩ thể chất cô  sợ lạnh, nhưng lúc  bên cạnh  một cái lò sưởi ấm áp như ,  thật, vẫn  thoải mái.
Cô hài lòng nhắm mắt , chỉ là lúc sắp ngủ  ,  luôn cảm thấy hình như  thứ gì đó đang chọc  .
Thẩm Nghiên: ...
Diệu Diệu Thần Kỳ
Tiếp tục nhắm mắt ,  bao lâu liền ngủ  .