Giờ thấy cô ấy tự  sống , trong lòng Ôn Thành Lan cũng thấy mừng cho cô.
Còn những chuyện khác, Thẩm Nghiên cũng  nghĩ nhiều, dù  cả đời  cũng   còn  cơ hội gặp   nữa , mỗi  đều  con đường riêng của , nên cô  quá quan tâm.
Ngược , La Quân Hoa kéo Thẩm Nghiên sang một bên, nhỏ giọng kể một chuyện khác.
"Cậu    nhỉ, cậu   lâu thì Trần Dũng về,    thả  , trông tiều tụy thảm hại, chắc là ở trong đó chịu khổ nhiều.     điều tra   chuyện gián điệp gì, chỉ là tội cố ý g.i.ế.c ,   cải tạo ở nông trường."
Thẩm Nghiên  ngạc nhiên, cô cứ tưởng Trần Dũng sẽ  đưa  cải tạo luôn, dù     khi  bắt  thì   tin tức gì nữa, Lục Tuân chỉ  công an sẽ điều tra.
Sau đó, cô cũng  để tâm đến chuyện  nữa.
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Thế  khi về thì ?" Thẩm Nghiên tò mò hỏi.
"Trông hắn  gầy hẳn , tiều tụy, cứ như  mất hồn . Mẹ hắn  cứ lải nhải khắp đại đội là do cậu hại, Trần Dũng cũng chẳng phản ứng gì, hôm    đưa đến nông trường !"
La Quân Hoa  với vẻ mặt than khóc.
"Người đáng thương tất  chỗ đáng giận", tất nhiên, cô cũng  hề thương hại Trần Dũng.
" chắc thời gian cải tạo cũng  lâu ."
Dạo , tình hình bên ngoài cũng loạn, hơn nữa tội của Trần Dũng cũng chỉ là  đạt, nên chắc chỉ cải tạo một hai năm là  thả.
Thẩm Nghiên gật đầu, "Thôi kệ , dù  chuyện cũng qua , họ cũng   trừng phạt,  liên quan đến chúng  nữa."
" , chúng  sống  mới là quan trọng nhất. Còn họ   trừng trị thích đáng , chỉ cần   họ  ngoài    lương thiện,   chuyện  nữa thì vẫn  thể   cuộc đời."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-263-tinh-so-voi-tran-dung-2.html.]
Thẩm Nghiên đáp , nhưng  thật, Trần Dũng     lành gì, cô  tin  khi cải tạo xong,   sẽ  nghĩ cách trả thù, Trần Dũng là   lòng thù hận  lớn.
 đến lúc đó, cô  rời khỏi làng ,  còn liên quan gì đến cô nữa.
Mấy cô gái  ăn  tán gẫu,  chuyện một lúc lâu, Thẩm Nghiên mới  về.
Trên đường về, cô vẫn đang nghĩ đến chuyện nên giải quyết Trần Dũng thế nào.
Đối với kẻ từng  hãm hại , còn  chuyện  đẩy xuống sông lúc , cô  thể vì bây giờ  lấy  Lục Tuân, sống sung sướng mà quên  chuyện .
Lúc đó, cô  chịu bao nhiêu điều tiếng, Lục Tuân cũng  liên lụy  ít. Tất nhiên, Thẩm Nghiên  nghĩ đến chuyện nếu lúc đó   đẩy xuống sông thì Lục Tuân sẽ cưới ai, chỉ cần nghĩ đến khả năng đó, trong lòng cô  thấy khó chịu .  dù  đó cũng là chuyện  xảy , Thẩm Nghiên   tự dằn vặt bản .
 chuyện cần tính sổ với Trần Dũng thì vẫn  tính.
Chỉ là nhất thời Thẩm Nghiên  nghĩ  cách nào , cô định về nhà sẽ hỏi bố.
Dù , hiện giờ bố cô là bí thư chi bộ, quản lý  nhiều việc, hơn nữa nông trường cũng cách đó  xa, chỉ là môi trường bên đó khắc nghiệt hơn.
Những   quy là phần tử trí thức đều  đưa đến đó, ngày thường  đồng  việc,   cũng nước sông  phạm nước giếng.
 Thẩm Nghiên  một  chuyện,  đây bố cô thường âm thầm giúp đỡ họ, chỉ là lúc đó lực bất tòng tâm.
Dù  trong nhà cũng  một cô con gái ăn khỏe như , núi rừng cũng  cô ăn sạch .
Việc giúp đỡ những  đó cũng chỉ là quan tâm họ trong cuộc sống hàng ngày, với  quản thúc đám trẻ con với  lớn trong làng.
Tránh để hai bên xảy  xung đột, vì , ngoài môi trường sống khắc nghiệt thì cuộc sống của những  ở nông trường cũng tạm , ít nhất   lôi ...