Cả nhà đều xem Chu Duệ như bảo bối, nếu  Chu Duệ mất tích, e rằng cả nhà sẽ sụp đổ mất.
Không ai  thể chịu đựng nổi nỗi đau mất con.
Vì , dần dần, lòng  ơn của họ đối với Thẩm Nghiên ngày càng nhiều.
Thẩm Nghiên  ngờ nhà họ Chu  nhắc đến chuyện  một  nữa.
  , Thẩm Nghiên  từ chối như , mà  Liễu Hồng Hương.
"Chị Liễu, em  thể hỏi tại  chị   giao công việc  cho em ? Phải  rằng,  đó chúng  cũng  qua  nhiều?"
Thẩm Nghiên cuối cùng cũng hỏi  thắc mắc trong lòng.
Liễu Hồng Hương mỉm  : " đoán là cô sẽ hỏi như , thực  cũng   gì, ngay từ đầu nhà chúng     ơn, nhưng vẫn luôn  dùng cách nào đó để bày tỏ lòng  ơn, tiền bạc thì chắc chắn các cô sẽ  nhận, chỉ  thể tặng một ít đồ ăn đơn giản, nhưng chúng  vẫn cảm thấy như  là  đủ để bày tỏ lòng cảm ơn..."
Bà  hai  con Thẩm Nghiên,   khổ : "Duệ Duệ là đứa con  vất vả lắm mới sinh  , đứa trẻ  quan trọng với mấy gia đình chúng  như thế nào,  lẽ các cô  thể hiểu ,  khi về nhà, chúng  suy nghĩ  kỹ, vẫn  đến hỏi cô, công việc  là một cơ hội  , hơn nữa    cô chỉ đến quân đội thăm  , hiện tại hình như   ý định theo chồng? Vì ,  nghĩ, công việc ở đài phát thanh  lẽ khá phù hợp với cô..."
Nói xong, Liễu Hồng Hương còn  chân thành phân tích cho Thẩm Nghiên  những lợi ích của công việc ở đài phát thanh.
Gần nhà, bên đó cũng  ký túc xá, hơn nữa nếu  việc  thì sẽ   nhiều cơ hội, bà   việc ở đó nhiều năm, nếu cứ bán công việc   thì thật sự  chút  đáng.
Về phần gia đình bà, do chồng bà  thăng chức, cả nhà  chuyển  nơi khác, vì  công việc   còn nhiều ý nghĩa với họ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-267-long-tot-cua-lieu-hong-huong-2.html.]
Ở đây, họ chỉ  qua  với nhà họ Thẩm, còn những  hàng xóm khác, ít nhiều cũng  chút toan tính,  quyết định rời   thì nên rời  trong sạch,  nhất là đừng dây dưa gì nhiều.
Vì , bà mới nghĩ đến việc giao công việc  cho Thẩm Nghiên, cũng   vì Thẩm Nghiên  học hết cấp ba,  đây đến nhà bà chơi còn   Thẩm Nghiên vẫn luôn học tập.
Người như  đến đài phát thanh, chắc chắn  thể thích ứng  với môi trường ở đó.
Hơn nữa, công việc cũng  khó khăn, chỉ cần thỉnh thoảng  bài,   bản tin  đài, mỗi tháng   nhiều tiền lương như .
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thẩm Nghiên cũng  chút động lòng.
Lần  Liễu Hồng Hương đến, rõ ràng là  thành ý hơn    nhiều.
Lời    đều   lập trường của Thẩm Nghiên mà suy nghĩ cho cô.
"Bây giờ hai cháu mới cưới, đang son rỗi,  lẽ  cảm thấy gì, nhưng  khi kết hôn sinh con , suy nghĩ sẽ  đổi đấy, sẽ  cho con cái những điều   hơn,  cũng , chồng cháu là quân nhân, tiền lương của   cũng đủ để nuôi sống gia đình , nhưng  thể san sẻ bớt gánh nặng thì ai  chê tiền nhiều chứ?"
Nói xong, bà  nắm lấy tay Thẩm Nghiên, nhỏ giọng : " cũng hơn cô vài tuổi,   với cô mấy lời thật lòng nhé, phụ nữ chúng  vốn   dễ dàng gì, kết hôn sinh con, còn  nuôi dạy con cái, tương lai thế nào cũng  , nhưng nếu trong tay  tiền, ít nhất cũng  sợ hãi,  chuyện trong nhà cũng  khí thế hơn,  mua gì cũng  thể tự  mua , cô   đúng ?"
Phải , những lời  của Liễu Hồng Hương quả thật  tiến bộ.
Hơn nữa, lời    đều là suy nghĩ cho Thẩm Nghiên.
Thẩm Nghiên  bà với vẻ mặt cảm động.