"Chị Hồng Hương, chị đang dọn dẹp , em chỉ cho chị một cách, như thể dọn nhiều gian hơn."
"Dọn thế nào?"
Liễu Hồng Hương Thẩm Nghiên với ánh mắt long lanh, chị , cô gái nhiều ý tưởng .
Hai cùng bê đồ phòng, Thẩm Nghiên đổ hết quần áo lên giường, hai cha con Ba Thẩm tiện trong, nên chỉ thể ở phòng khách.
âm thanh trong phòng vẫn ngừng truyền đến tai bọn họ.
"Gấp quần áo như thế , như thể để nhiều đồ hơn, còn quần , áo bông , những loại dày hơn thì để riêng, cách gói cũng quan trọng."
Nói xong, Thẩm Nghiên mẫu một , Liễu Hồng Hương lập tức hiểu , cách sắp xếp , chị theo Thẩm Nghiên, nhanh dọn dẹp xong, trong túi còn chỗ trống, thể nhét thêm một đồ dễ vỡ .
Như sẽ lo đồ đạc va đập trong quá trình vận chuyển.
Liễu Hồng Hương vô cùng bội phục Thẩm Nghiên.
"Không ngờ em giỏi như , trong chốc lát tiết kiệm ít gian, lát nữa chị sẽ để thêm một đồ dễ vỡ đây, khéo luôn."
"Vâng ạ, bình thường em cũng nghiên cứu mấy thứ , nên mới nghĩ cách ."
Liễu Hồng Hương đồng hồ, : "Được , lát nữa chị sẽ dọn dẹp theo cách , bây giờ cũng sắp đến giờ , chị dẫn em đến đài phát thanh nhé."
Nói xong, chị liền thu dọn đồ đạc, chuẩn dẫn Thẩm Nghiên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-273-noi-lam-viec-1.html.]
Thẩm Nghiên gật đầu, lúc đến đây vẫn đến giờ việc, dọn dẹp một lúc, bây giờ đúng lúc.
Thế là hai ngoài, Ba Thẩm và Thẩm Trường Chinh cũng theo, trong sọt của bọn họ đựng đồ dùng sinh hoạt và quần áo của Thẩm Nghiên.
Lúc cũng đeo lên lưng.
Đài phát thanh cách khu tập thể của chính quyền thị trấn xa, chỉ mất năm phút bộ là đến một tòa nhà lớn, Thẩm Nghiên ngờ đến thẳng khu đại viện chính phủ, bên cạnh một tòa nhà treo biển đài phát thanh.
Các tầng ở đây đều cao, mỗi bên là tòa nhà hai tầng rưỡi nhỏ.
Bên là một dãy phòng việc, lầu hẳn là phòng phát thanh.
Liễu Hồng Hương giới thiệu với ba , nhưng vì dẫn Thẩm Nghiên gặp lãnh đạo, nên chị dẫn Ba Thẩm và Thẩm Trường Chinh đến phòng nghỉ ngơi .
Diệu Diệu Thần Kỳ
Lập tức bưng hai cốc nước đến, Liễu Hồng Hương dặn dò đối phương vài câu, đó mới với Ba Thẩm:
"Vậy hai cứ nghỉ ngơi ở đây một lát, bây giờ dẫn Nghiên Nghiên gặp lãnh đạo."
"Được , hai cứ , Nghiên Nghiên, nhớ ăn khéo léo một chút."
"Con ạ."
Thẩm Nghiên nghiêm túc gật đầu, đó theo Liễu Hồng Hương lên lầu.
Thẩm Trường Chinh nãy giờ vẫn im lặng, trong lòng cũng đang lo lắng cho Thẩm Nghiên.