Cô cũng thành công ghi điểm  mặt lãnh đạo cấp . Trạm trưởng  ngờ chương trình phổ cập kiến thức phòng cháy chữa cháy của Thẩm Nghiên   lãnh đạo cấp  chú ý đến .
Đặc biệt là  khi lãnh đạo cấp  đích  thử nghiệm, họ nhận thấy những phương pháp mà Thẩm Nghiên đưa  đều là những cách tự cứu khả thi khi hỏa hoạn xảy .
Đối với  dân bình thường mà , những phương pháp  khá tiện lợi, ít nhất    chờ c.h.ế.t tại chỗ. Trong lúc chờ đội cứu hỏa đến, họ  thể tự  tìm kiếm cơ hội sống sót.
Trước đó, Thẩm Nghiên chỉ  đến những kiến thức cơ bản.  từ khi lãnh đạo cấp  bắt đầu coi trọng vấn đề , cô cũng nghiêm túc chuẩn  hơn.
Ban đầu, cô nghĩ rằng quá trình  sẽ cần  nhiều thời gian, nhưng  ngờ vụ cháy ở nhà máy dệt  khiến lãnh đạo thị trấn và thành phố đều nhận  vấn đề.
Đây quả thực là sơ suất của họ. Trước đây, mặc dù luôn  tuyên truyền về ý thức phòng cháy chữa cháy cho các công xã bên , nhưng lãnh đạo công xã cơ bản chỉ truyền đạt cho  lệ.
Mọi  đều  mấy quan tâm đến vấn đề .
Diệu Diệu Thần Kỳ
  , vì vụ cháy ở nhà máy dệt, lãnh đạo cấp  cũng bắt đầu ý thức  vấn đề. Nếu xảy  sự cố, các nhà máy xung quanh đều sẽ  liên lụy.
Đến lúc đó, tài sản quốc gia sẽ  thiệt hại.
Điều  chắc chắn là  thể chấp nhận .
Vì ,    cùng  đưa  một chương trình, bắt đầu tuyên truyền kiến thức phòng cháy chữa cháy.
Thẩm Nghiên sợ  dân  coi trọng, nên  nghĩ  cách biến những kiến thức khô khan  thành những câu chuyện nhỏ, để   đều nhận thức  tầm quan trọng của việc phòng cháy.
Lãnh đạo cấp  thấy Thẩm Nghiên  khéo léo lồng ghép kiến thức phòng cháy  những câu chuyện nhỏ,  hấp dẫn  phổ cập kiến thức cho  , thì vô cùng hài lòng.
Hình thức  rõ ràng    đón nhận hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-293-luc-tuan-bi-lang-quen-1.html.]
Thái Tú Tú cứ thế trơ mắt  Thẩm Nghiên trở thành   lòng lãnh đạo, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Một bước sai, vạn bước sai! Giá như lúc đầu cô  nhận lấy dự án  của Thẩm Nghiên, thì  đến nỗi Thẩm Nghiên  dịp phất lên như .
Những vinh quang  đáng lẽ  thuộc về một  cô  mới đúng.
Thế nhưng giờ đây, cô  chỉ  thể   vinh dự thuộc về Thẩm Nghiên,  Thẩm Nghiên  lãnh đạo coi trọng.
Không  trong lòng cô   hối hận bao nhiêu .
Thẩm Nghiên chẳng bận tâm đến sự hối hận của Thái Tú Tú. Điều khiến cô vui mừng lúc  là  việc đang diễn  thuận lợi,    nâng cao cảnh giác với hỏa hoạn. Cô hy vọng rằng trong tương lai,  thể tránh  thảm kịch hỏa hoạn năm xưa.
Cho dù  thể tránh khỏi, thì việc    trang  thêm kiến thức cũng  thể giúp họ tự cứu lấy   một lúc nào đó.
Những câu chuyện mà Thẩm Nghiên kể  sinh động và thú vị. Nhân vật chính trong những câu chuyện phòng cháy chữa cháy nhỏ  là một  bé tên là Tiểu Bàn. Cậu bé Tiểu Bàn  nghịch ngợm, tò mò về  thứ,  thấy gì cũng  thử.
Một hôm,  bé  thấy diêm, cũng từng thấy  lớn quẹt một cái là lửa cháy, thế là  cũng bắt chước  theo.   ngờ, lửa  bén lên thì que diêm ngắn ngủn  cháy đến tay Tiểu Bàn.
Bị bỏng,  bé theo bản năng vung tay hất que diêm .
Không ngờ tia lửa  rơi trúng đống rơm gần đó, khiến lửa bùng lên.
Cuối cùng, Tiểu Bàn  cháy đen mặt mũi, may mà  cứu kịp thời nên  nguy hiểm đến tính mạng.   bé   một phen kinh hồn bạt vía, mấy ngày liền vẫn  hết sợ.
Cuối cùng, bố của Tiểu Bàn   cho   sự đáng sợ của lửa. Từ đó về , Tiểu Bàn  dám nghịch lửa nữa.
  bé phát hiện  rằng những đứa trẻ trong làng đều  thích nghịch lửa, đốt đồ, còn thích lấy khoai lang ở nhà  ngoài nướng. Bản  từng trải qua nên Tiểu Bàn hiểu rõ sự đáng sợ của lửa,  khuyên   đừng nghịch lửa nữa.