Lưu Tú Anh lập tức phản bác: "Chú Hai, chúng  cũng là  lòng , nghĩ đến việc Tiểu Nghiên đang mang thai, ở nhà dưỡng thai cho khỏe,   nhận tấm lòng của chúng  thì thôi,    những lời khó  như ? Phải, chúng   cha   đúng là vô dụng, nhưng công việc  của Tiểu Nghiên,    là do nhà đứa trẻ mà con bé cứu tặng cho,  đến miệng ,  thành  do nhà  mua?"
Dù  bà  cũng  tin,  Thẩm  giải thích, mà  tiếp: "Công việc  đúng là do nhà con bé cứu tặng, nhưng cuối cùng chúng  vẫn bỏ tiền  mua, chuyện , chị  tin   thì tùy, còn về tấm lòng của  chị, thôi khỏi, nhà  tạm thời  cần."
Nói đến nước  , đúng là cũng   gì để  nữa, cuối cùng ba Thẩm   thêm một câu.
"Anh cả, chúng   cha   vô dụng, công việc  cho dù là mua   tặng, cũng là do Tiểu Nghiên mới  , chúng   cha    giúp  gì  thấy   , hơn nữa, cho dù Tiểu Nghiên sinh con, cần   thế, thì vẫn còn  thằng hai với thằng tư."
Ba Thẩm chỉ thiếu nước chỉ thẳng mặt nhà bác Cả mà  đúng là    hổ, dù  nhà họ vẫn còn mấy đứa con trai, cho dù   phiên cũng  đến lượt em họ bên nhà bác Cả.
Chẳng lẽ nhà họ    ?
Bị em trai  , Thẩm Khánh Bình lúc     còn tâm trạng ở  nữa.
"Thôi  , nếu  , thì chúng  cũng  còn gì để  nữa,  thôi, Diệu Tông, chúng  về nhà, đúng là, họ hàng  tiền , liền xem thường những  họ hàng nghèo như chúng , xem  chú Hai  trông cậy  ."
Diệu Diệu Thần Kỳ
Nói xong, ông  thở dài,  bỏ .
Lúc , bà nội Thẩm cũng thấy ngại ngùng, dù  bà  vẫn luôn sống cùng nhà con trai cả,  thật,   đáng lẽ bà  nên  đỡ cho nhà con trai cả, bây giờ xem ,  ầm ĩ  vui .
Bà  gần như  thể tưởng tượng  cảnh con dâu cả để bụng bà   khi về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-335-bo-me-tuy-vo-dung-nhung-con-dung-che-2.html.]
Mẹ Thẩm dường như cũng , liền  nắm lấy tay bà cụ: "Mẹ,  là  cứ ở  đây ."
"Thôi, thôi,  vẫn nên về, mấy đứa sống  là  ." Nói xong, bà nội Thẩm chậm rãi   ngoài.
Thẩm Nghiên  thấy cảnh , kỳ thực  chút khó chịu.
Cô bỗng nhiên hiểu  tâm trạng của bà nội Thẩm, khi bà  già , sống cùng con trai, cứ như là đang sống nhờ nhà  .
Thỉnh thoảng   sắc mặt con dâu, huống chi, hôm nay bà nội Thẩm  đỡ cho nhà thứ, lúc bác gái cả rời , sắc mặt khó coi đến mức nào, chắc chắn cũng là để bụng bà nội Thẩm.
"Thằng hai, con  xem thử, an ủi bà nội con một chút."
"Vâng ạ!"
Thẩm Trường Thanh  xong liền  dậy   ngoài.
Bát đũa trong nhà   hai  em Thẩm Trường An và Thẩm Trường Chinh dọn dẹp xong, Thẩm Nghiên cũng  đuổi  nghỉ ngơi.
"Đi ngủ một lát , muộn một chút là  đến thị trấn , đồ đạc  sẽ thu dọn giúp con."
Mẹ Thẩm    đuổi cô .
Thẩm Nghiên đành  dẫn hai đứa cháu trai  ngủ, còn  Thẩm thì  chuẩn  đồ đạc mang đến thị trấn cho Thẩm Nghiên,   với ba Thẩm.