Cộng thêm việc sách giáo khoa lúc  khác với  , cô vẫn  dạy theo sách giáo khoa ở đây.
Sau khi về nhà lấy sách, lúc Thẩm Nghiên  về phía chuồng lợn, liền  thấy mấy bà cụ đang  hóng mát  gốc cây,  ít  đang khâu đế giày, còn   đang dán hộp diêm, thấy Thẩm Nghiên vội vàng mang sách đến, liền gọi với: "Con bé nhà họ Thẩm, cháu định   đấy?"
"Bà Vương ơi, cháu mang sách đến dạy cho Cẩu Đản và mấy đứa nhỏ ạ."
Mấy bà cụ   thấy, ôi chao,  đây  từng   Thẩm Nghiên  học thức, lúc    cũng tò mò,   Thẩm Nghiên sẽ dạy như thế nào.
Ai cũng   cảnh gia đình của Cẩu Đản và mấy đứa trẻ , chắc chắn là   tiền  học, nhưng  ngờ Thẩm Nghiên  chủ động dạy cho mấy đứa nhỏ.
Mấy   thấy Thẩm Nghiên chào hỏi xong liền rời , bỗng  bắt đầu bàn tán.
"Hay là, chúng  đến xem thử?"
" thấy  đấy!"
"Bà  xem, nếu ,   cũng  thể cho mấy đứa nhỏ nhà  đến học , dù  ở nhà cũng nhàn rỗi, bây giờ  học còn  đóng học phí..."
Không ít bà cụ  tính toán, lúc  cũng bắt đầu nảy sinh ý nghĩ.
Để Thẩm Nghiên dạy bọn trẻ, chẳng  là  mất tiền ?
Chuyện  như ,   cũng  chút động lòng.
Liền bê ghế nhỏ của , đồng loạt  dậy,  về phía chuồng lợn.
Thẩm Nghiên  hề , lúc  phía   còn  một đám bà cụ  theo.
Cô bước nhanh về phía chuồng lợn,    đường , cô  lật xem mấy trang, kiến thức trong sách cũng  khác mấy so với những gì cô dạy, cô quyết định dạy cho mấy đứa nhỏ nhận mặt bảng chữ cái .
Trước tiên   tiếng phổ thông cho chuẩn .
Mấy đứa trẻ ,  chuyện thường  mang theo giọng địa phương.
Mỗi   thấy giọng  như , Thẩm Nghiên   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-41-lop-hoc-nho-o-chuong-lon-khai-giang-1.html.]
Vì , bây giờ   chính là sửa  cách phát âm của bọn trẻ,  đó mới dạy chúng nhận mặt chữ cái.
Lúc , mấy đứa trẻ đều cầm cành cây  tay, vẽ từng nét  mặt đất  gốc cây, tay của Cẩu Đản và mấy đứa trẻ khác đều dính đầy đất, mấy đứa đều  Đại Đản  chữ,  bắt chước  theo, tuy xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng cũng  dáng lắm.
Lúc Thẩm Nghiên đến, liền  thấy mấy đứa trẻ đang chăm chú luyện chữ, liền gọi chúng , đang định giảng bài cho mấy đứa.
Lại  thấy tiếng động ở phía xa.
Đợi đến khi Thẩm Nghiên  đầu , liền  thấy đám bà cụ  trò chuyện với  lúc nãy, lúc  đang bê ghế nhỏ  về phía cô.
Thẩm Nghiên: "..."
"Bà Vương,  mấy bà  đến đây?"
Thẩm Nghiên dừng động tác,  mấy  đang  về phía .
Bà Vương  tự nhiên: "Chúng    cháu dạy học cho Cẩu Đản và mấy đứa nhỏ, nên đến xem thử, ôi chao, mấy đứa trẻ  ngoan thật đấy."
Mấy  phía  cũng liên tục gật đầu: "  đúng , dù  ở  mà chẳng dán hộp diêm, đến đây cũng như ."
"Ừ, chúng  đến đây tiện thể  bạn với mấy đứa."
Thẩm Nghiên  chút khó hiểu, từ khi nào mà quan hệ của cô với mấy bà cụ    như ?
 thấy mấy  họ tự nhiên tìm chỗ  xuống, cô cũng  để ý đến họ nữa.
Gốc cây bên cạnh chuồng lợn  đủ để nhiều  như  hóng mát, lúc  mấy đứa trẻ ngoan ngoãn chào hỏi,  đều  Thẩm Nghiên với vẻ mặt mong đợi.
Chúng đều đang đợi Thẩm Nghiên giảng bài.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thẩm Nghiên bảo mấy đứa trẻ vây quanh , mỗi đứa đều  ngay ngắn, Thẩm Nghiên bắt đầu dạy bảng chữ cái.
Bọn trẻ đều chăm chú  từng thấy, cộng thêm việc Thẩm Nghiên giảng bài  thú vị, cho dù chỉ là bảng chữ cái đơn giản, cô cũng sẽ kể thành những câu chuyện nhỏ, mấy đứa trẻ chăm chú lắng , ngay cả mấy bà cụ ban đầu đang khâu đế giày, lúc  cũng đều vểnh tai lên .
Chiếc ghế nhỏ của bà Vương càng  dịch từ  gốc cây đến bên cạnh Thẩm Nghiên.
Thẩm Nghiên chú ý đến hành động nhỏ  của bà Vương, nhưng cũng  để ý.