Mọi  đều cảm thấy Lục đoàn trưởng  bình thường trông lạnh lùng như ,  ngờ  là  cưng chiều vợ.
Vợ  bắt hải sản,   bế con chạy đến đây.
Dáng vẻ ,    thể    chút nào hình bóng của    chứ.
Hơn nữa   đều  khỏi  chút ghen tị, Thẩm Nghiên  đúng là  hưởng,  xem  khi sinh con ,  mà   còn  thể bế con đến tìm vợ, hơn nữa  dáng vẻ bế con ,   giống  đàn ông "ông tướng" ở nhà bọn họ  chứ.
Chỉ với hành động  của Lục Tuân cũng  thể nhận   chăm con  thành thạo, lúc  chẳng  đang bế con gái dỗ dành .
Không ít   nhịn  ghen tị.
"Không ngờ, vợ Lục đoàn trưởng sinh con gái, mà Lục đoàn trưởng vẫn cưng chiều như ."
"Bây giờ là thời đại nào , còn trọng nam khinh nữ nữa? Lãnh đạo   , phụ nữ  thể đảm đương một nửa bầu trời, bà  tư tưởng như  là  ."
Bên cạnh   phản bác một câu.
Người  chung quy cũng  dám  gì thêm, dù  lúc  cũng chỉ mới  nới lỏng một chút, nếu lúc    những lời  hợp thời đại, khiến chồng   mất việc,  thì bà  chỉ  thể lén lút  thôi.
Thế là câu chuyện nhỏ  cứ như  trôi qua.
Thẩm Nghiên     chuyện , lúc  khó khăn lắm mới   bắt hải sản, cô đang vui vẻ.
Cứ như chú chim sẻ nhỏ vui vẻ , chỗ  nhặt một con, chỗ  nhặt một con, chơi đến vui quên lối về.
Diệu Diệu Thần Kỳ
May mà nhặt   ít, xô sắp đầy , cô mới bất đắc dĩ dừng .
"Các chị dâu, tối nay đừng ai nấu cơm nhé, đến nhà em ăn, em sẽ trổ tài cho   xem."
Vẻ mặt tự tin tràn đầy của Thẩm Nghiên,  thu hút sự chú ý của mấy chị dâu khác.
"Được đấy,  chị  nếm thử tay nghề của em ."
"Không thành vấn đề, cứ giao cho em,   em  xem cách xử lý những loại hải sản  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-410-bua-tiec-hai-san-1.html.]
Thẩm Nghiên  tự tin.
Mấy chị dâu khác cũng  khách sáo với Thẩm Nghiên,   đều chuẩn  mang  hải sản  bắt  đến cho Thẩm Nghiên.
Tối nay cùng  nấu ăn.
Thấy thời gian cũng gần  ,   chuẩn  về nhà.
Ban đầu Trần Ngọc Châu còn tưởng Thẩm Nghiên sẽ đến mời , dù  cũng  mời những  khác , chắc chắn sẽ  bỏ sót cô  .
Không ngờ, Thẩm Nghiên thật sự  bỏ quên cô .
Mấy      chuyện, xách xô về nhà,  ngờ   nửa đường  gặp Lục Tuân, Lục Tuân đưa con cho Thẩm Nghiên, tự  xách giúp cô xô hải sản nặng trịch .
Sau đó sải bước về nhà.
Mấy chị dâu xung quanh đều  Thẩm Nghiên với ánh mắt ẩn ý.
"Nhìn  nhà em kìa, mới xa  một lúc,   yên tâm chạy đến xem em về  kìa?"
" ,   giống nhà chị,  chồng cũng như ."
Mấy  cứ  chuyện như ,   ,  biến thành kể  chồng .
Thẩm Nghiên áy náy sờ sờ mũi,  ngờ hành động  của Lục Tuân,  mà  khiến các chị dâu  ý kiến với chồng .
Về đến nhà, đổ tất cả  thứ  chậu, Lục Tuân  đổ đầy nước  chậu ,  thấy Thẩm Nghiên về,  liền hỏi: "Phải xử lý những thứ  như thế nào?"
"Rửa sạch sẽ,  tiên ngâm nước cho chúng nhả hết cát , mấy con cua và cá  thì xử lý , để sang một bên..."
Thẩm Nghiên thấy Lục Tuân chuẩn  bắt tay   , liền giao hết cho  xử lý, cô chỉ cần  bên cạnh hướng dẫn là .
Cô cũng  thích xử lý hải sản lắm, xử lý xong  tay cứ  mùi tanh.
May mà bây giờ   Lục Tuân xử lý , Thẩm Nghiên chỉ cần lấy hải sản   xử lý xong  nấu là .