Đương nhiên, Lục Tuân  hề  Trần Ngọc Châu đang nhòm ngó, lúc   vui vẻ giặt quần áo và tã lót của con xong, phơi lên,  chuẩn   ngoài luyện tập.
Đợi đến khi luyện tập xong, nhà ăn cũng bắt đầu phát cơm,    thể lấy cơm về cho vợ ăn.
Hôm nay   còn  cả tào phớ, Lục Tuân còn định  sớm một chút, để mang về cho Thẩm Nghiên.
Không ngờ  đó vì  chút việc nên  trì hoãn,  cứ tưởng nhà ăn sẽ  còn tào phớ nữa.
Lục Tuân  chút thất vọng, kết quả   quản lý nhà ăn gọi .
"Tiểu Lục, đây là  lấy bữa sáng cho vợ ? Lại đây  đây, chú  chuẩn  tào phớ cho hai đứa , còn  cả quẩy mới  lò, cố ý để dành đấy, cậu mang về cho vợ ."
Bây giờ Ngô Đạt gần như cung phụng Thẩm Nghiên, cô bé  chính là  may mắn, mỗi  cô  đưa  đề nghị, đều  thể mang  lợi ích cho quân đội.
Nếu   thời thế  đúng, thì cô   buôn bán chắc chắn sẽ là một tay buôn lão luyện.
Đáng tiếc sinh nhầm thời đại!
Lục Tuân nhướng mày  ông : "Vâng ạ, em cảm ơn ,  em về  nhé."
Nói xong,  sải bước về nhà.
Lúc  Thẩm Nghiên đúng là  dậy ,   đang cho con bú, bây giờ  bắt đầu cho con bé uống sữa bột, Thẩm Nghiên  canh đúng giờ, cách một  thời gian  cho con b.ú một .
Đây  coi là phương pháp cho con b.ú khoa học hơn ở thời hiện đại.
Đây cũng là lúc kiếp  bạn bè cô sinh con, Thẩm Nghiên   từ họ,  ngờ bây giờ   lúc dùng đến.
  thời  nuôi con, cơ bản là cứ con đói là cho bú, sợ con  đói.
Thẩm Nghiên thì cho con b.ú theo giờ giấc, như  đến tối, cũng  thể để con bé ngủ một giấc thật ngon,  cần nửa đêm  dậy b.ú sữa,  vệ sinh,  lớn cũng  thể nghỉ ngơi cho .
Như   cho cả  lớn và trẻ nhỏ.
Lúc   khi cho con bú, vỗ về một chút, Tuế Tuế  mơ mơ màng màng ngủ  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-417-sang-som-khong-ngu-lai-giat-quan-ao-2.html.]
Thẩm Nghiên đang định ngủ thêm một giấc, thì Lục Tuân  về.
"Vợ, em dậy  ? Mau  xem,  mang gì về cho em ?"
Thẩm Nghiên   thấy tào phớ, mắt liền sáng rực.
"Hôm nay  mà  cả tào phớ ?"
"Ừ, lúc nãy  đến muộn, còn tưởng  ,  ngờ quản lý nhà ăn  để phần cho em,  cảm ơn anhấy  mang về, em  rửa mặt ,  trông con cho."
"Vâng." Lúc  tâm trạng Thẩm Nghiên đang , cũng  so đo chuyện tối qua  quá đáng.
Cô rửa mặt xong liền ăn sáng, quẩy lúc  vẫn còn  giòn, Thẩm Nghiên như tìm   cảm giác những năm tháng  "con ong chăm chỉ" ở kiếp , lúc đó nghèo, chuyện hạnh phúc nhất chính là buổi sáng  ăn một bát tào phớ hai đồng, với một chiếc quẩy một đồng.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Cảm giác  thật sự quá tuyệt vời.
Thế là tâm trạng vui vẻ, cô ăn hết sạch cả bát tào phớ.
Lục Tuân cũng đang ăn sáng, thấy cô thích ăn như , liền : "Lần   sẽ bảo quản lý nhà ăn để phần cho em."
"Không cần , mua  thì mua,  mua  thì thôi, quản lý nhà ăn bận rộn như  , đừng  phiền   nữa."
"Bây giờ em ở đây,    giúp   giải quyết bao nhiêu phiền phức , đúng , cái lò ngoài ,  thể dùng  ?"
Lục Tuân nhớ đến cái lò ở trong sân,  đó Thẩm Nghiên từng  cái lò nướng   ích.
 cô cũng   là để  gì.
"Vâng, mấy hôm nay bận quá nên em quên mất, mấy hôm nay  mưa, chắc cũng khô , chiều nay em sẽ thử xem ."
Thẩm Nghiên  chút nóng lòng  thử.
"Được." Lục Tuân ăn sáng xong, định rửa bát,  Thẩm Nghiên từ chối.
"Cũng  còn sớm nữa, mấy cái bát  em rửa là  ,  mau   , trưa nay về ăn cơm."