Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Về đến khu nhà nhỏ, mấy   leo Vạn Lý Trường Thành sáng nay cũng  về, từng   trong phòng khách, vây quanh lò sưởi, ai nấy đều  lạnh đến đỏ mũi, xem  chuyến   cũng chịu  ít khổ cực.
Thẩm Trường Chinh  thấy tiếng động liền   đầu tiên, nhận lấy đứa bé từ tay Thẩm Nghiên.
Thẩm Trường An    nhận lấy đồ  tay Thẩm Nghiên.
"Lại đến nhà họ Lục ? Sao mang nhiều đồ về ?"
" , một nửa là em mua, một nửa là ông cụ bảo em mang về,  là để cho   ăn thử."
Nói xong cô vỗ vai Lục Cẩn Dương bên cạnh.
"Tiểu Dương, còn ai nhớ ?"
"Hửm ~ Thằng nhóc , nháy mắt  lớn như  ,  cháu   nhận   chứ? Được đấy, bây giờ trông khỏe mạnh hơn nhiều ."
"Chào chú ba, chú tư ạ!" Lục Cẩn Dương gọi theo Đại Đản và Nhị Đản.
Thẩm Trường An mấy  em cũng đáp .
"Thôi  , mau  nhà . Đồng chí,  nhà uống chén   hãy ?"
"Không cần ,  về  đây." Người lính cảnh vệ  chút ngại ngùng .
Thấy    , Thẩm Trường Chinh chỉ  thể tiễn    về.
"Được,    đường cẩn thận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-486-ngay-thang-tot-dep-con-o-phia-sau-1.html.]
Tiễn    , mấy  mới  nhà.
Thẩm Nghiên hỏi han hai  về chuyến  leo Vạn Lý Trường Thành, Thẩm Trường Chinh  tò mò hỏi Thẩm Nghiên xem nhà thế nào.
Thẩm Nghiên cũng  sơ qua.
"Nhà cửa  thể xem một  là ưng ý ngay ,  , cứ từ từ." Thẩm Trường An bình thản .
" , mua nhà cũng  xem duyên ,   lúc nào đó, duyên  đến, là mua  nhà ngay."
Chủ yếu là hai  đều cảm thấy nhà ở đây khá đắt.
Tuy em rể  tiền, nhưng cũng  chịu nổi cách tiêu xài như !
Hai  vẫn  chút xót tiền.
Vào phòng, Thẩm Nghiên lấy vịt  mua : "Tối nay chúng  ăn vịt , nhưng  hâm nóng ,   mùi vị  còn ngon như lúc trưa ăn ."
"Không ,  cái ăn là  , chúng   kén chọn ."
Diệu Diệu Thần Kỳ
Ôn Thành Lan mấy  vui vẻ .
Sau đó kể về sự vất vả khi  ngoài hôm nay.
Mùa đông  leo núi, thật sự  chút  chịu nổi.
Thẩm Nghiên  thể hiểu , dù  đường cũng khó , thêm  đó thời tiết  lạnh.