mấy khỏi nhà ăn, một ông lão tóc bạc chặn đường.
Mọi đều nhận , đây chính là vị giữa ban giám khảo sáng nay.
Vừa là phận tầm thường, lúc thấy ông chặn đường họ, Thẩm Nghiên cũng chút tò mò.
Không ngờ đối phương trực tiếp gọi tên cô.
"Em Thẩm Nghiên, thể cho mượn chỗ chuyện một lát ?"
"Dạ ạ." Tuy Thẩm Nghiên nghi ngờ đối phương tìm chuyện gì, nhưng lát nữa sẽ , nên cô đồng ý.
Thế là Thẩm Nghiên theo ông đến văn phòng hiệu trưởng, hiệu trưởng thấy hai đến, còn dậy chào hỏi.
"Giáo sư Lương, thầy đến ! Em Thẩm Nghiên, bài hùng biện sáng nay của em !"
"Cảm ơn thầy ạ." Thẩm Nghiên chút ngạc nhiên.
Rồi thấy hiệu trưởng mà ngoài, trong văn phòng chỉ còn Thẩm Nghiên và giáo sư Lương.
"Giáo sư Lương, thầy gì với em ạ?"
Giáo sư Lương cũng vòng vo, trực tiếp : " thấy trình độ tiếng Anh của em vững chắc, nhờ em dịch một tài liệu nước ngoài, em thời gian , vì là tài liệu y học, khá nhiều kiến thức chuyên ngành, em xem thể ."
Bây giờ nhân tài khan hiếm, nhân tài như , đương nhiên nhanh chóng "chiêu mộ".
Thẩm Nghiên nhướng mày, đến lượt cô kinh ngạc.
Không ngờ nhờ cô dịch tài liệu, nhưng đây đúng là một cơ hội , dạo Thẩm Nghiên đang định tìm cơ hội kiếm tiền.
Bây giờ cơ hội như tìm đến cửa, chỉ là sẽ trả bao nhiêu tiền.
Thẩm Nghiên lật xem cuốn sách trong tay, nghĩ, thấy giáo sư Lương : "Bây giờ kinh phí của chúng nhiều lắm, tạm thời chỉ thể trả cho em năm tệ một nghìn chữ, em thể suy nghĩ một chút, xem thể đảm nhiệm ?"
Thẩm Nghiên cuốn sách dày cộp trong tay, cảm thấy tìm "con đường giàu" .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-514-nguoi-gay-chuyen-den-tim-phien-dich-1.html.]
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thêm đó tài liệu trong tay, thật cũng chỉ là một từ ngữ chuyên ngành, nhưng đều quá khó, cái tra cứu tài liệu cũng thể lấy thông tin.
Thẩm Nghiên lập tức đồng ý.
"Em thể thử, là em dịch thử một phần cho thầy xem, nếu thầy thấy , chúng sẽ tiếp tục hợp tác."
Giáo sư Lương ngờ cô "thật thà" như , lập tức để cô tùy ý lật một trang mặt ông, để Thẩm Nghiên dịch tại chỗ.
Thấy năng lực của Thẩm Nghiên đúng là , hơn nữa tốc độ cũng khá nhanh, một từ dài, cô đều thể giải thích trôi chảy.
Lập tức quyết định: "Không cần thử nữa, yên tâm về năng lực của em, em cứ dịch ! Dịch xong thì đến Cục Giáo dục tìm ."
"Vâng ạ!" Thẩm Nghiên gật đầu đồng ý.
Hai về một lưu ý, đó giáo sư Lương rời .
Lúc Thẩm Nghiên khỏi văn phòng hiệu trưởng, tay ôm một cuốn sách nước ngoài dày cộp.
Hiệu trưởng thấy cô, còn thiện với cô.
"Cố gắng lên!"
"Cảm ơn thầy ạ!"
Thẩm Nghiên ngây .
Từng từng một, thái độ thật sự khiến cô .
lúc "trời cao đất rộng", vẫn là về nhà !
Về đến nhà, để đồ xuống, Thẩm Nghiên bắt đầu liệt kê những thứ cần mua.
Buổi chiều đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ ngoài.
Đây là tấm gỗ còn thừa lúc Lục Tuân đồ nội thất.
Thẩm Nghiên liền bảo thành một chiếc xe đẩy nhỏ, như lúc ngoài mua đồ, thể để đồ lên xe đẩy, cần xách nặng tay.