Mấy khác gật đầu với , đây là nhảm ?
Nếu thì mấy thể buồn rầu như ?
"Cái đó, là về gọi cứu viện? Gọi đến cứu các em?"
Thẩm Trường Chinh gượng hỏi.
"Thôi , là chúng cùng về nhà, đông, chắc là sẽ cướp đúng ?"
"Người cướp em là em đông mới cướp." Thẩm Nghiên bất đắc dĩ .
"Vậy em bây giờ ?" Thẩm Trường Chinh cũng buồn rầu, thậm chí còn hỏi Thẩm Nghiên kiếm bao nhiêu tiền một cách thần thần bí bí?
Thẩm Nghiên giơ năm ngón tay , Thẩm Trường Chinh loại trừ một khả năng, nhiều tiền như , cũng sẽ là năm trăm tệ, thì chỉ một khả năng...
"Trời ơi! Năm nghìn!"
Giỏi lắm!
Nhiều hơn tiền chạy vạy khắp nơi kiếm , tự nhiên chút hâm mộ?
Vừa lúc mấy đang đau đầu, đột nhiên gõ cửa, dọa mấy giật , gõ cửa lúc , Thẩm Trường Chinh chút lo lắng.
Sợ thật sự là để mắt đến, đến lúc đó đến cướp.
"Cái đó, đợi ở đây, mở cửa."
Thẩm Trường Chinh xong liền mở cửa, may mà, bên ngoài tự xưng tên: "Chúng là do Lục đoàn trưởng phái đến, là lẽ cần giúp đỡ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-609-nhieu-tien-cung-co-phien-nao-2.html.]
Thẩm Trường Chinh lúc mới mở cửa, Thẩm Nghiên cũng qua xem thử, đó quả nhiên thấy gương mặt quen thuộc bên ngoài, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
"Là đồng chí Trương , dọa giật , còn tưởng nửa đêm, là ai đến đây."
Đồng chí Trương dường như cũng chút ngại ngùng, lúc gãi gãi đầu: "Thật sự xin , dọa ? Mọi xử lý xong chuyện bên ? đưa về nhé? Đoàn trưởng cố ý bảo chúng đến đây."
Tuy Tiểu Trương tại ông cụ bảo bọn họ đến đây nửa đêm, nhưng chắc chắn là lý của ông , bọn họ chỉ cần đến đây đưa về nhà an là .
Thẩm Nghiên là ông cụ lòng , chắc là cũng tiền của bọn họ nhiều, tiện về nhà, mới bảo đến đưa bọn họ về nhà an .
"Được, chúng thôi." Lúc đến đón , Thẩm Nghiên cũng tự tin hơn, cùng về tứ hợp viện, tối nay cứ ở đó, ngày mai còn .
Trước đây Thẩm Nghiên nhờ Lý Tĩnh Vân giới thiệu một , cô gái cũng là thanh niên trí thức về thành phố, nhưng vì vấn đề hộ khẩu, bây giờ thể nhà máy việc, chỉ thể thêm ở ngoài, Lý Tĩnh Vân quen , cũng là một đứa trẻ đáng tin cậy.
Cũng là Thẩm Nghiên cần , liền giới thiệu đến.
Thẩm Nghiên học, tự nhiên thể lúc nào cũng ở đây, chắc chắn là cần ở đây trông coi cửa hàng, nhưng vì thời gian khá gấp, cho nên chỉ tìm một đến trông coi cửa hàng.
Sau đó sẽ tìm thêm mấy đáng tin cậy, như lúc cô học, cửa hàng cũng phiên trông coi.
Mấy đồng chí Trương đưa về tứ hợp viện, đó Thẩm Nghiên cảm ơn bọn họ, mới về phòng.
Về đến nhà, mấy mới thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Hoa Hoa trực tiếp phịch xuống ghế: "Trời ơi, chị thấy, ít chằm chằm cửa hàng của chúng , chị còn sợ những sẽ cướp chúng , kết quả những thấy đồng chí quân nhân bên cạnh chúng , từng đều dọa chạy."
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thẩm Hoa Hoa cũng cảm thấy sợ hãi.
Thật ngờ!
Bên ngoài thật sự hỗn loạn như .