"Tiểu Nghiên,  ngờ   quen bà chủ cửa hàng ? Sao  đây   ?"
" ,  đây  cũng   là  quen bà chủ cửa hàng, bọn tớ còn tưởng  cũng giống bọn tớ, đều là  đầu đến đây."
"Hì hì ~ Trước đây tớ từng đến đây phụ giúp nên mới quen, cũng   thiết lắm ."
"Ôi chao, dù  thì bọn tớ cũng nhờ phúc của Tiểu Nghiên . Ôi chao ~ Tiểu Nghiên, tớ mua nhiều đồ như , thật sự cảm ơn  nhiều lắm, lát nữa tớ mời  uống nước nhé."
Lúc , Đặng Cẩn Du  vẻ cảm kích . Đương nhiên cô   nơi  là do Thẩm Nghiên mở,  như  cũng chỉ là vì     công lao của Thẩm Nghiên, chứ   chỉ  lời cảm ơn suông.
Thẩm Nghiên bất đắc dĩ  Đặng Cẩn Du tinh nghịch: "Được thôi,  tớ  khách sáo với  ."
" đúng đúng, Tiểu Nghiên, bọn tớ  thể mua  đồ rẻ như  đều là nhờ , mời  uống nước là chuyện nên  mà, đúng ?"
" , đúng , bọn tớ  sẵn lòng."
Những  xung quanh cũng nhao nhao .
Kết quả Lý Thư Duyệt mua ít đồ, cảm thấy như   thiệt, vì  cô  định mua thêm.
Dù  đồ ở đây cũng khá rẻ, chỉ là vì tiền của cô   nhiều nên mới  chút tiếc rẻ. Giờ thấy  giảm giá, cô  liền  lấy thêm một món đồ nữa.
  thấy   đều  lời cảm ơn Thẩm Nghiên, cô  lập tức cảm thấy khó chịu.
"Không    đây là do bạn  mở ? Có bản lĩnh thì bảo   miễn phí hết chỗ đồ  cho bọn tớ ."
Diệu Diệu Thần Kỳ
Mọi    thấy, đều        thể mặt dày   những lời như .
Nhiều  mua nhiều đồ như ,  mà cũng  thể   lời miễn phí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-616-trom-do-ngay-truoc-mat-1.html.]
"Cậu    hổ  ? Vậy mà cũng đòi   miễn phí. Chẳng lẽ  định nhân lúc  miễn phí mà  lấy thêm đồ ?"
Mọi   thấy đồ  tay cô  rõ ràng nhiều hơn lúc nãy,    thể  nhận  ý đồ của cô  chứ.
"Hừ hừ ~ Cậu  thể   những lời  cũng khiến tớ mở rộng tầm mắt đấy."
Ai ngờ đúng lúc , Vương Hiểu Phương lên tiếng  đúng lúc: "Ồ, vị đồng chí ,  vẫn  trả giá gốc nhé!"
Lý Thư Duyệt thấy   đang  , lập tức nổi đóa.
"Tại   vẫn  trả giá gốc? Không  lúc nãy cô  tất cả các bạn học  đều  giảm giá 10% ?"
"Ồ, đó là những  khác,  bao gồm !"
Vương Hiểu Phương   thẳng thắn. Cô  gây khó dễ cho bà chủ của , cô  sớm    mắt , đương nhiên   giảm giá cho cô .
Nếu cô   điều một chút thì  lẽ cô cũng  so đo  gì, nhưng    tiện nghi còn khoe mẽ,   chuyện  đau lưng, Vương Hiểu Phương   chiều theo ý cô  nữa.
Cô lập tức hủy bỏ ưu đãi giảm giá, đắc ý  cô .
Lý Thư Duyệt tức đến mức  chịu , cảm thấy Thẩm Nghiên cố tình  , cố tình  giảm giá để lấy lòng các bạn học, đến lượt cô  thì    giảm giá.
Rõ ràng là đang xem thường cô .
Nghĩ , cô   món đồ  tay , giá của món đồ  rõ ràng là cô   mua nổi. Lúc nãy cô  cứ nghĩ   thanh toán hộ nên mới dám lấy thêm vài món.
 bây giờ... cô   mua nổi, dứt khoát  ăn cả ngã về , ném món đồ lên quầy,  tức giận : "Không mua nữa!"
Nói xong liền tức giận bỏ .
Ai cũng  thể   cô  đang thẹn quá hóa giận.