Lúc ,  Thẩm      thấy mấy  em đang  chuyện , liền lên tiếng: "Thôi khỏi tìm nữa, giờ   Ba con  công nhân ở thị trấn , những cô gái đến xem mắt,  gặp    nhà  mua cho em chồng một suất  việc, để  thị trấn  công nhân giống  Ba con, hoặc là hét giá tiền thách cưới,  mở miệng  đòi những năm trăm tệ."
Mẹ Thẩm   là    cho tiền thách cưới hoặc bớt xén tiền thách cưới, nhưng trong thôn, tiền thách cưới năm, sáu mươi, một trăm tệ  là nhiều .
Vậy mà những   tham lam vô độ,  mở miệng  đòi nhiều như ,   Thẩm  thể nhịn ?
Hơn nữa, những   rõ ràng là nhắm  công nhân thành phố.
Cứ luôn miệng  đến chuyện kết hôn, phân gia,  việc  các thứ.
Tóm , dạo ,  khi xem mắt,  Thẩm chỉ  một suy nghĩ, đó là    xem mắt cho con trai nữa, để con trai tự lo liệu.
Thẩm Trường An  ngờ  phóng đại như , nghĩ đến dáng vẻ lúc nãy của , chỉ trong chốc lát, mấy bà thím đó vây quanh  , cứ như  bắt   về nhà ngay lập tức, động phòng luôn , hình như cũng  phóng đại lắm.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Vì ,  khi  xong,  chỉ thở dài, vỗ vai Thẩm Trường Chinh.
"Mẹ, em Tư vẫn còn nhỏ mà, cứ từ từ. Giờ con cũng còn trẻ, con cũng  vội,  đừng lo lắng. Nếu thật sự  xem mắt thì xem cho  cả  ạ!" Dù  thì Thẩm Trường Bá cũng già .
Mẹ Thẩm  nhắc đến chuyện kết hôn của mấy đứa con trai là thấy đau đầu.
"Anh cả con   cần  lo, vợ của mấy vị lãnh đạo trong đơn vị đều tranh  giới thiệu cho  . Hơn nữa, những cô gái trong đại đội,  thấy cũng tầm thường, công việc của  con đặc thù,  tìm một  vợ ,  thể quán xuyến hậu phương cho  ,  cần quá hiền lành, nhưng ít nhất  hiểu chuyện,  điều."
Nói thật, chính vì  phận của con trai cả đặc biệt, nên  Thẩm  dám tùy tiện giới thiệu.
"Cưới vợ thì  cưới vợ hiền, vợ hiền thì chồng ít gặp họa", câu    là   lý.
Nhất là ở nơi như quân đội, nếu vợ  hiền lành,  sai lời  ngoài, cuối cùng  chịu thiệt vẫn là con trai .
Vì  nên  Thẩm   nhúng tay  quá nhiều.
Nghe  Thẩm  , Thẩm Nghiên liền giơ ngón tay cái với bà.
"Tư tưởng của  đúng là cao siêu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-93-tu-tuong-cua-me-toi-dung-la-cao-sieu-1.html.]
Mẹ Thẩm liếc  cô: "Chỉ giỏi nịnh nọt!   cũng   với con vài câu,   con đến đơn vị ,  nhiều lúc, chúng  thà  , cũng đừng tùy tiện  năng. Nói sai lời  ngoài,  sai phe, cuối cùng  chịu thiệt vẫn là chồng . Chúng   cần quá hiền lành, nhưng ít nhất đừng kéo chân chồng ."
Thẩm Nghiên gật đầu, những đạo lý  cô hiểu.
"Anh cả con, họ đều là những   sinh  tử trong quân đội, vất vả lắm mới   ngày hôm nay, đó là chiến công đổi bằng m.á.u và nước mắt. Là  nhà, chúng   thể cùng họ tiến bộ, nhưng nhất định   kéo chân họ, khiến bao nhiêu năm qua của họ uổng phí."
Thẩm Nghiên cũng  chút cảm khái.
Trước đây, cô thường xuyên   đến chuyện  nhà kéo chân phía , ảnh hưởng đến con đường  quan của  đàn ông, còn  chuyện  quản lý  nhà, để họ  ngoài gây chuyện,  đó bản  cũng  liên lụy.
Những chuyện như  nhan nhản.
Thẩm Nghiên , đây là do  Thẩm lo lắng, sợ   cô đến đơn vị sẽ mâu thuẫn với Lục Tuân, hoặc là cô kéo chân   các thứ.
Cô  phản bác, chỉ ngoan ngoãn đồng ý.
Rồi đưa cho  Thẩm xem  tiền mà Lục Tuân gửi về.
"Đứa nhỏ , đúng là thật thà, mấy tháng tiền trợ cấp đều gửi về đây hết."
Trước đây,  Thẩm còn tưởng hôn sự  hỏng ,  ngờ giấy đăng ký kết hôn   duyệt.
"Tiểu Lục   khi nào thì về đăng ký kết hôn ?"
Thẩm Nghiên lắc đầu: "Không ạ,   đang   nhiệm vụ,   thời gian."
Mẹ Thẩm  lo lắng.
Những   hậu phương sợ nhất là  thấy hai chữ nhiệm vụ.
Dù  thì phía  hai chữ nhiệm vụ  chính là nguy hiểm.