Đây là bộ dạng háo sắc gì.
Lăng Lộ Vũ hòa hoãn tinh thần một lát:【Vậy rốt cuộc chuyện gì xảy thế?】
Chu Phù suy nghĩ một chút, cảm thấy việc còn dài, cũng lười gõ chữ, dứt khoát lập tức gửi cho cô mấy tin nhắn thoại dài, rõ ràng chân tướng sự việc.
Lăng Lộ Vũ bên khi nhận xong, đầu tiên là tức giận:【Bà nội nó đồ chó, bạn cùng phòng đưa tên bạn trai ngốc của cô về? Tức c.h.ế.t tớ ! Sao sớm với bọn tớ! Tức c.h.ế.t tức c.h.ế.t , đợi đấy, đợi Thân Thành Dương về, để dẫn theo đám bạn của đến đánh tên ngu ngốc đó một trận nữa.】
Việc thật đúng là Thân Thành Dương thể , Chu Phù nhịn nở nụ , bổ sung một câu:【Bảo nhớ che mặt.】
Lăng Lộ Vũ:【Được, bây giờ tớ đặt mười cái facekini.】
Chu Phù: …
Đoán chừng Lăng Lộ Vũ thật, đại khái là đặt mua đạo cụ gây án một chuyến, vài phút cô mới trở , lúc đề tài đổi:【Chúc Chúc, tớ mới suy nghĩ , cẩn thận suy nghĩ một chút, hai các …Ý tớ là, hình thức hai các ở chung thường ngày…thật sự là, đang tìm hiểu chứ?】
Chu Phù:【?】
Lăng Lộ Vũ:【Tớ thật, Chúc Chúc, cảm thấy đối với quá ? Tuy rằng bình thường thể chèn ép , lời cũng thể lạnh như băng dễ , nhưng từ những chuyện lớn nhỏ mà với tớ lúc , thể con là kiểu tính cách khó chịu , nhưng mà bảo vệ cũng là sự thật, chăm sóc cũng là tận tâm tận lực chứ?】
Điểm Chu Phù thể phủ nhận, cô cũng là kẻ vô ơn bội nghĩa lương tâm, bất kể là lúc bây giờ, Trần Kỵ đối với cô cô đều .
cô cũng , trong lúc , đại khái chỉ là vì cô.
Chu Phù:【Tớ với , tớ từng ở bên cạnh thời điểm khó khăn nhất, giúp đỡ gia đình bọn họ, mà là một tinh thần trách nhiệm cao, tớ khi mất vội vàng đưa tớ đến nhà , đại khái là sẽ nhớ kỹ tình cảm nên sẽ chăm sóc tớ thật .】
Lăng Lộ Vũ hiếm khi ý kiến trái ngược với Chu Phù, nên với cô về cái của như thế nào, suy nghĩ một chút, dứt khoát đổi một cách khác hỏi cô:【Vậy thì , chúng về nữa, chỉ về , bao giờ thích Trần Kỵ ?】
Nhận tin nhắn trong nháy mắt, trong lòng Chu Phù chợt thắt , móng tay bấm lòng bàn tay, thật cô bao giờ nghiêm túc nghĩ tới vấn đề . Lúc còn thông suốt, tất cả đều dựa cảm giác, sẽ suy nghĩ kĩ càng, mà , cơ bản là dám nghĩ đến, thậm chí là sợ khi nghĩ đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-106.html.]
Thật lâu , đầu tiên Chu Phù thừa nhận mà trả lời cô :【Từng thích…】
Lăng Lộ Vũ tiếp tục hỏi:【Vậy bây giờ thì ? Bây giờ còn thích ?】
Mũi Chu Phù khống chế nổi lên chua xót:【 Còn thích, hơn nữa… thích.】
Tuy nhiên, phía khung chat, một tin nhắn liên tục xuất hiện, một nữa kéo cô từ trong ảo tưởng trở về hiện thực.
Tin nhắn là của Chu Gia Thịnh gửi tới.
【Chu Phù, , thời gian xem mắt là chín giờ tối thứ bảy.】
【 cho cô , cô đến cũng đến, đến cũng đến.】
【 cô thực tập ở , nếu cô , chờ đến công ty gây náo loạn .】
【Nghe công ty của cô ? Cô xem xem đến lúc đó ầm ĩ lớn lên, ai còn dám cần cô nữa!】
【Tự lo liệu , thời gian và địa điểm gửi qua điện thoại cô .】
Bên Lăng Lộ Vũ vẫn đang gửi tin nhắn: 【Thích thì theo đuổi ! Gần quan ban bổng lộc (*) hiểu ? Nam nữ trưởng thành sống cùng một mái nhà, chút chuyện cũng khó!】
(*) Nguyên văn là Cận thủy lâu đài (近水楼台): nghĩa là gần quan ban lộc; nhà ở ven hồ hưởng ánh trăng; gần gũi thế lực nên lợi ; quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật.
Chỉ là lúc hốc mắt Chu Phù mơ hồ chịu nổi, tay gửi tin nhắn mang chút run rẩy:【Hay là thôi , điều kiện của tớ như , nên liên lụy đến .】
Một như , nên một nhất để xứng đôi với .
Lăng Lộ Vũ thấy tin nhắn Chu Phù nhắn qua, là đầu tiên đồng ý.
Đương nhiên cô mấy năm , tình hình gia đình của Chu Phu cực bỗng nhiên phát sinh biến cố.