“Không .” Không  là cố cậy mạnh, chỉ là trong  thời gian ở chỗ Trần Kỵ, cô ăn ngon ngủ ngon,  chăm sóc về  mặt, sức khỏe dường như cũng chuyển biến  lên  nhiều, mà cô thực sự cũng  còn khó chịu như  nữa.
 
Cô gái ở một bên  chằm chằm hồi lâu,  khi  thấy giọng điệu dịu dàng như  của  đàn ông, sự oán hận trong lòng dần cao hơn, cô  cảm thấy nếu  đạt  mục đích thì nhất định  gây chuyện với hai  bọn họ, vì  cô  yên lặng trợn mắt  Chu Phù,  đó  bưng  sữa  tới  mặt Trần Kỵ, trực tiếp  để ý đến Chu Phù đang ở bên cạnh: “Anh , ly  sữa  em  mới mua cho .”
 
 mà,  bên cạnh   vẫn  thèm  cô  một cái, lười biếng giơ ngón tay cái  chỉ Chu Phù mấy cái, giọng điệu vẫn lạnh nhạt như cũ: “Cô  đang trong kỳ kinh nguyệt,  thể uống đá.”
 
Chu Phù: “…”
 
Trần Kỵ  xong, cầm lấy hộp bắp rang cùng ly  sữa nóng  mới mua, nhét ngay  tay Chu Phù: “Tự cầm .”
 
“Ồ…”
 
Sau khi xếp hàng soát vé, cả hai  lượt bước  phòng chiếu phim.
 
Lúc  phim còn  chiếu, trong phòng ánh đèn mờ nhạt vẫn còn  tắt.
 
Lý Thuận  đặt mua loại ghế tình nhân, đám đông xung quanh đều là những cặp đôi trẻ.
 
Chu Phù cắn m/ôi , giả vờ bình tĩnh  xuống, Trần Kỵ cao lớn,  khi  lười biếng  xuống, đột nhiên cả chiếc ghế sô pha dường như chật chội hơn  nhiều.
 
Cánh tay của hai  chạm  , Chu Phù căng thẳng đến mức cô   nên   .
 
Cô nín thở  chỉ chuyển sự chú ý của  sang xung quanh.
 
Cô thấy  nhiều cô gái chụp ảnh tự sướng bằng điện thoại di động, còn một   khác thì cầm hai chiếc vé để check-in, hẳn là chuẩn  đăng lên vòng bạn bè.
 
Thật   khi lớn lên, Chu Phù  đến rạp chiếu phim  nào,  đây cô thấy nhiều  đăng những bức ảnh như  trong vòng bạn bè, ít nhiều cô vẫn  chút hâm mộ, hiện giờ vất vả lắm mới tới đây một , cô nghĩ nghĩ một hồi thì quyết định lấy chiếc vé xem phim , thừa dịp bộ phim còn  bắt đầu, cô click mở điện thoại  chụp ảnh chiếc vé  ánh đèn mờ từ  xuống.
 
 còn  kịp chỉnh góc độ thì Trần Kỵ  thản nhiên đưa vé của   khung hình của cô: “Chúng   chụp ảnh chung ?”
 
“…”
 
Chu Phù suýt chút nữa  cầm chắc điện thoại, vành tai đang  che bất giác ửng đỏ lên,  khi  định nhịp tim, cô mới nhẹ giọng : “Cũng .”
 
“Cũng ? Cũng  miễn cưỡng  đấy.”
 
Chu Phù: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-114.html.]
 
Chu Phù  quá chú ý đến việc chụp ảnh, chỉ tùy tiện chụp hai bức ảnh.
 
Chụp ảnh xong, cô cất điện thoại ,  đàn ông bên cạnh  cô hồi lâu  nhẹ nhàng mở miệng: “Không  cô định đăng lên vòng bạn bè ?”
 
“Hả?”
 
“Mấy cô gái các cô   khi xem phim thường thích chụp vé  đăng vòng bạn bè ?”
 
“Ồ…Phải.”
 
Người đàn ông khàn giọng : “Tại    cảm thấy cô khá thận trọng khi  ngoài xem phim với  nhỉ?”
 
Anh hỏi hết câu  đến câu khác  Chu Phù  chống đỡ , nên cô quyết định chuẩn  phản kích cho cân bằng: “Còn   sợ ảnh hưởng đến hình tượng của  ? Lỡ  chậm trễ chuyện  với mấy cô em gái thì   .”
 
Người đàn ông sửng sốt trong giây lát, một lúc ,   giật giật khóe môi,  khẽ hiếm thấy.
 
Được , dùng lời  của  để chặn họng , thật sự  hổ là   nuôi dạy.
 
Chu Phù  xong, cô  lấy điện thoại  và đăng bức ảnh  chụp lên vòng bạn bè.
 
Quảng cáo mở đầu vẫn đang phát  màn hình, vì  Chu Phù kiểm tra những thông báo mới nhất  vòng bạn bè.
 
Lăng Lộ Vũ là  bình luận nhanh nhất:【Đm đm! Tớ thậm chí  thể mua vé của bộ phim ! 】
 
【Hở  đúng, hai vé?? Chúc Chúc! Cậu  ai bắt  xem bộ  thế! 】
 
Chu Phù cẩn thận nghiêng đầu   đàn ông bên cạnh cô, nghĩ thầm dù  ba  họ cũng  chung vòng bạn bè nên chắc  sẽ  thấy cô trả lời comment của Lăng Lộ Vũ: 【 Đi cùng Trần Kỵ. 】
 
Lăng Lộ Vũ ở bên  kích động đến mức hỏi thẳng trong khu vực bình luận:【Mẹ kiếp??! Vậy mà còn bảo  ở bên  ? Tớ mặc kệ, cho dù hôm nay ông trời  ở đây, tớ cũng  khóa hai   với  tới chết!】
 
Một lát , Lăng Lộ Vũ trở  bình thường, tiếp tục hỏi:【Phỏng vấn một chút, xem phim cùng Trần Kỵ là cảm giác thế nào? 】
 
Chu Phù  bắt đầu chột  mà liếc  Trần Kỵ, nhịp tim của cô bất giác tăng tốc, cô trả lời:【Lo lắng,   lát nữa  thể xem phim  …】
 
Anh nắm di động, nghiêng đầu yên lặng liếc cô một lúc lâu, khóe môi  nhếch một cách khó phát hiện, vẻ mặt bình tĩnh mà rút  lượt like.
 
Bộ phim bắt đầu chiếu trong mười phút nữa.