Anh Luôn Ở Đây - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-02-13 12:22:46
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn nhà quanh năm quét dọn định kỳ, chỗ nào cũng dính một hạt bụi.

 

Trần Kỵ đưa Chu Phù đến phòng ngủ chính, cô tùy ý lướt qua nơi, ngờ rằng phát hiện chỗ giống với căn hộ mà hai đang ở gần công ty, ánh mắt chỗ bày biện đồ dùng sinh hoạt mà con gái sử dụng.

 

Đôi dép lê cô đang lúc cũng là một đôi với đôi dép chân của Trần Kỵ, ngay cả trong toilet cũng giống như đúc, đồ dùng vệ sinh đầy đủ thứ gọn gàng ngăn nắp.

 

Chu Phù xối nước qua loa lên mặt , cô theo thói quen tính giơ tay lấy khăn tắm màu hồng nhạt giá treo đồ xuống thì động tác dừng một chút.

 

Một lát , cô tùy ý lấy hai tờ khăn giấy lau những giọt nước đọng mặt.

 

Chu Phù mở mắt , xuyên qua chiếc gương to đùng bồn rửa tay, lúc đang yên lặng đánh giá hết thảy thứ xung quanh thì Trần Kỵ ở bên ngoài nhẹ nhàng gõ cửa.

 

Cô lấy tinh thần , trả lời: “Làm ?”

 

“Đồ ngủ.” Giọng đàn ông thản nhiên.

 

“À, .”

 

Chu Phù mở cửa, lúc chuẩn nhận đồ, đuôi mắt cụp xuống, động tác tay dừng .

 

Vừa thấy kiểu dáng là đó đồ của , là đồ ngủ của phụ nữ.

 

Trần Kỵ cúi đầu theo tầm mắt của cô, đuôi lông mày bất giác nhướng lên, đó dường như ý thức đại khái là cô đang hiểu lầm cái gì, miễn cưỡng nhướng mí mắt, nhanh chậm : “Đồ mới, đều sạch cả.”

 

Chu Phù há to miệng, nhất thời nên cái gì, vành tai ẩn mái tóc dài xoã ngang vai ngừng nóng ran, mới ý nghĩ thể hiểu xuất hiện trong lòng, thì bởi vì một câu nhẹ nhàng của mà nhất thời tan thành mây khói.

 

Cô ngoan ngoãn gật đầu, khóe môi nhỏ cong lên mà thể phát hiện .

 

Lúc xong đồ ngủ , Trần Kỵ đang đưa lưng về phía cửa toilet, chiếc bàn gần cửa sổ sát đất từ cao xuống.

 

Giống như nhận Chu Phù đang đến phía , tấm lưng rộng lớn của đàn ông cong lên, cúi đầu xuống, tư thế nhàn nhã tiện tay kéo ngăn kéo .

 

Bình tĩnh một chút, một lát , lấy một khối gỗ nhỏ từ bên trong ngăn kéo để ý mà bỏ nó túi quần của .

 

Chu Phù từ hướng của qua thì phần lớn tầm đều hình cao lớn của che khuất, cô rõ, nhưng cảm thấy khối gỗ chút quen mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-123.html.]

Dường như tám năm , lúc cô tổ chức sinh nhật ở Kim Đường, chẳng thèm để ý món quà sinh nhật mà ném trong lòng cô thoạt chút tương tự với khối gỗ đó.

 

Trong suốt tám năm xa cách, Chu Phù vẫn luôn coi nó như báu vật mà mang theo bên .

 

Cho nên giờ phút chỉ cần liếc mắt một cái, thì dễ dàng nhận ngay.

 

nghĩ đến khối gỗ vốn do tự tay Trần Kỵ , thể là lúc ở trong nhà cũ nhàn rỗi chuyện gì nên tiện tay khắc, cũng thể là chỉ khắc một cái cho cô như , thoạt khá giống nên cũng bình thường.

 

Chu Phù nghĩ nhiều, cô mang dép lê “lịch bịch” đến bên mép giường.

 

Hai tay Trần Kỵ đút túi dừng một chút, đó nhanh chậm đầu , ngữ khí thản nhiên: “Nếu như mệt thì ngủ một lát , chờ em tỉnh thì chúng trở về.”

 

Chu Phù gật đầu, cẩn thận chui trong chăn. Sau khi xuống, lộ nửa cái đầu, đôi mắt hạnh tròn xoe chằm chằm góc nghiêng chút sắc sảo của Trần Kỵ.

 

“Anh… ngủ ?”

 

Ánh mắt đàn ông nữa liếc giường, đột nhiên biến thành bộ dạng cà lơ phất phơ, khóe môi nhếch lên, ngữ khí vô cùng trẻ con: “Em cũng nóng vội quá đấy, tạm thời ý định ngủ bù .”

 

Chu Phù: “…”

 

Hai tay cô gái nhỏ nắm chặt mép chăn, lúc kéo chăn trùm lên đầu, cho dù ngạt thở đến c.h.ế.t bởi chính thở quá nóng của , cô cũng thò đầu nữa.

 

Không ngờ lăn qua lăn mấy phút, sức lực tay Chu Phù liền mềm nhũn, chờ Trần Kỵ đến bên mép giường thì cô ngủ ngon .

 

Người đàn ông cúi cô sửa sang chăn, bình tĩnh nhan sắc ngủ vài phút, đó mới rón rén bước khỏi phòng.

 

Đêm qua Chu Phù thức trắng đêm, mà hiện giờ trong lòng tạm thời những chuyện phiền lòng nên giấc ngủ bây giờ say.

 

Giấc ngủ đến gần tám giờ tối cô mới tỉnh.

 

Sau khi tỉnh dậy, Trần Kỵ đưa cô đến nhà hàng buổi chiều ăn thêm một bữa, đó lái xe đưa cô về nhà.

 

Dọc đường , Trần Kỵ cũng gì, mà lúc Chu Phù ăn uống no nê còn buồn ngủ, tinh thần lắm.

 

Cuối cùng, trong đầu cô bắt đầu suy nghĩ một ngày hỗn loạn thể tưởng tượng nổi .

 

Vậy mà cô thật sự kết hôn với Trần Kỵ.

Loading...