Anh Luôn Ở Đây - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-02-14 04:16:00
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lăng Lộ Vũ giờ phút cũng gần như chấp nhận sự thật Chu Phù kết hôn, tâm tư trở về mối quan hệ rối rắm tự nhiên của hai :【Cho nên, tuy rằng hai đăng ký kết hôn, nhưng đến bây giờ vẫn là mối quan hệ bạn cùng nhà bình thường hả?】

 

Chu Phù suy nghĩ một chút, hình như vấn đề gì:【Ừm…】

 

Lăng Lộ Vũ:【Thật mở não xem rốt cuộc đang suy nghĩ gì.】

 

Chu Phù:【?】

 

Lăng Lộ Vũ:【Anh rõ ràng như , còn cảm thấy thích ? Nếu thích , còn đưa đến sống với , thích còn đăng ký kết hôn với . Bây giờ nhiều vẽ bánh nướng (*), mười năm yêu xa cách, còn sống kéo dài kết hôn nhiều, đăng ký kết hôn với , cho rằng thật sự tài sản chung của vợ chồng là 7500 của ??】

 

(*) Họa bánh nướng (画大饼): Ngôn ngữ thịnh hành mạng, chỉ những lời hứa hoang đường phù hợp với thực tế, dùng lời ngon tiếng ngọt để khiến tin tưởng và phục vụ. Cuối cùng thực hiện lời hứa, thực hiện qua loa hoặc chạy trốn.

 

Chu Phù bất giác cắn đầu ngón tay tự hỏi:【 7500 thật sự nhiều.】

 

Lăng Lộ Vũ suýt chút nữa cô chọc .

 

Chu Phù bất giác nghiêng đầu Trần Kỵ, nếu như đây, thích , còn chút khả năng.

 

lúc với những lời quá đáng như , ghét c.h.ế.t cô, cũng coi như lòng rộng lớn , còn thể thích cô chứ.

 

Huống hồ từ đó về , Trần Kỵ cũng tới Bắc Lâm tìm cô nữa.

 

Cho dù thật sự thích thì cũng thể sớm cảm giác .

 

Ba chuyện trong nhóm, đợi đến khi hai bên gặp mặt, hiểu yên tĩnh như gà.

 

Chỉ điện thoại ngừng rung lên.

 

Lăng Lộ Vũ:【Vãi! Chu Phù! Với diện mạo , đăng ký kết hôn mà còn nhào lên giường ? Tớ hiểu nổi.】

 

Chu Phù:【…】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-131.html.]

Lăng Lộ Vũ và Thân Thành Dương cũng quen Trần Kỵ, tất nhiên gặp mặt thoải mái lắm.

 

Chu Phù kẹp ở giữa, ánh mắt thỉnh thoảng tới lui mấy đó.

 

Rõ ràng lưng ba đều là hiền lành gì, hết tới khác đều thể giả bộ tao nhã và lịch sự chứ…

 

Trước khi kết thúc, Trần Kỵ một lời dậy đến quầy lễ tân thanh toán hóa đơn.

 

Trong lúc nhất thời, bàn chỉ còn ba bạn nối khố.

 

Lăng Lộ Vũ nhẫn nhịn cả đêm, rốt cuộc cũng tìm cơ hội mở miệng: “Chúc Chúc, tớ lung tung , tớ chỉ cảm thấy, đàn ông của quen mắt.”

 

Rõ ràng khi Trần Kỵ tới, chỉ là qua tên, cũng từng gặp qua .

 

xong, Thân Thành Dương cũng đúng lúc mở miệng: “Tớ cũng cảm thấy thế, luôn cảm giác thái độ thù địch khó hiểu với tớ, hơn nữa, ánh mắt mang theo thù địch thậm chí còn lộ một tia cảnh cáo, tớ luôn cảm thấy quen thuộc, giống như từng thấy ở đó .”

 

Ba thản nhiên hàn huyên đôi câu, Trần Kỵ cũng thanh toán xong trở về.

 

Tạm biệt xong, ai về nhà nấy.

 

Trần Kỵ uống rượu, bản lái xe, Chu Phù ở bên cạnh, vẫn ôm điện thoại tán gẫu như cũ.

 

Một giây , Lăng Lộ Vũ và Thân Thành Dương gần như cùng lúc gửi một tin nhắn tương tự.

 

Lăng Lộ Vũ:【Đm! Hình như tớ gặp !]

 

Thân Thành Dương:【Rốt cuộc tớ cũng nhớ ánh mắt gặp ở !】

 

Chu Phù:【…?】

 

Thân Thành Dương đều cảm thấy việc thái quá đến thể tưởng tượng nổi:【Cậu còn nhớ ngày từ Kim Đường trở về Bắc Lâm tám năm , khi tớ và Lăng Lộ Vũ đến thuyền đón ?】

 

Chu Phù:【Làm ?】

Loading...