Anh Luôn Ở Đây - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-02-15 12:12:55
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đây là những mẫu mà những yêu vợ chồng đều thích tặng, bao bì cũng , lấy cũng trang trọng, chồng cô hẳn cũng sẽ thích.”

 

Chu Phù cụp mắt cẩn thận nghiên cứu một lượt, thì , nhưng đều cắt tỉa cành, lá và rễ cây, nở mấy ngày, hơn nữa đóng gói quá mức, giá cả đắt đỏ.

 

Bây giờ cô cũng khả năng tùy ý tiêu xài phung phí, suy nghĩ một chút, hỏi: “Có… Chậu cây cảnh nhỏ ?”

 

Chủ tiệm sửng sốt, nhưng tố chất nghề nghiệp cho phép nên biểu cảm nhanh khôi phục: “Có .”

 

Nói xong, vội vàng dẫn Chu Phù giới thiệu một vòng.

 

Chu Phù đối với hoa cảnh cũng hiểu rõ lắm, cuối cùng dựa mắt, cô chọn một cái chậu đất, giá cả cũng mua trong phạm vi năng lực của .

 

Lớn bằng bàn tay, vặn ở trong lòng bàn tay.

 

Đến lúc mang theo chậu cây cảnh nhỏ về đến nhà, bữa trưa của Trần Kỵ chuẩn còn nhiều lắm, mở cửa là mùi thức ăn phả mặt.

 

Lúc Chu Phù khom lưng mang dép lê, tiện tay đặt chậu cây cảnh nhỏ xuống đất, Cô Lỗ tò mò đuổi theo, tới lui xung quanh chậu cây cảnh nhỏ.

 

Trần Kỵ thấy tiếng lười biếng : “ còn cho rằng bậc thầy bản kế hoạch lạc đường .”

 

Chu Phù: “…”

 

Chu Phù so đo với , cô bưng chậu cây cảnh nhỏ đến bàn ăn, đặt phía mặt Trần Kỵ như một bảo vật quý giá, cong môi: “Em mới mua đường, tặng cho .”

 

Đôi mắt cô gái lóe sáng, chớp chớp, giống như đang chờ mong phản hồi của : “Anh thích ?”

 

Người đàn ông thờ ơ liếc mắt, tự nhiên hừ một tiếng: “Cũng , hơn so với bản kế hoạch.”

 

Chu Phù thật sự nhịn , tức giận : “Thật cắn c.h.ế.t .”

 

Trần Kỵ lưu manh nhếch môi , lông mày khẽ nhướng: “Thật ? Có bản lĩnh thì cắn .”

 

Bên tai Chu Phù đột nhiên đỏ lên, lời kì lạ như chứ.

 

Ăn cơm xong, hai ăn ý trở về phòng của , mỗi một đầu sô pha, yên tĩnh ngủ trưa.

 

Chu Phù cũng là cấp , thể đến muộn về sớm như , cho nên buổi chiều lúc cũng chờ .

 

Sau khi tỉnh dậy rửa mặt qua loa đeo ba lô lưng đến công ty .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-149.html.]

 

Sau khi cửa, Chu Phù vẫn như thường ngày, vòng qua phía Đơn Đình Đình, đó vị trí của .

 

Đơn Đình Đình lúc ngủ trưa cũng vặn tỉnh, duỗi eo lười biếng dậy, thấy Chu Phù đang lấy ba lô từ xuống, thuận miệng hỏi: “Chúc Chúc, là cô qua phía ?”

 

Chu Phù tùy ý gật đầu: “Ừ, ?”

 

Đơn Đình Đình xoa cổ: “Không gì, còn tưởng là sếp chứ, mà cô dùng nước hoa nhãn hiệu gì ?”

 

Chu Phù nhướng mi: “Hả?”

 

Đơn Đình Đình : “ luôn cảm thấy mùi cô với sếp giống như đúc. mới ngủ trưa, cô từ phía lướt qua, ngửi mùi , còn cho rằng sếp đến, sợ tới mức giật , phản xạ điều kiện lập tức tỉnh.”

 

Ánh mắt Phương Hân liếc qua, cũng gật đầu: “Chị cũng cảm thấy mùi giống hệt .”

 

Không hiểu Chu Phù chút căng thẳng, lắp bắp : “Em dùng nước hoa, nhưng, thể đúng lúc dùng cùng một loại dầu gội, sữa tắm…”

 

Không khả năng, mà vốn dĩ là, từ khi cô sống ở nhà Trần Kỵ, hai đều sử dụng những thứ giống từ đầu đến chân.

 

“Là .” Phương Hân thuận miệng , “Nhãn hiệu gì ? Còn dễ ngửi, hôm khác chị sẽ đổi bộ khác cho nhà chị.”

 

Chu Phù há to miệng, lập tức nên lời, hầu hết đồ đạc trong nhà đều do Trần Kỵ trực tiếp đặt mua, cơ bản là cần cô quan tâm, cô chỉ lặng lẽ dùng, cần chú ý những thứ khác, nhất thời lúc hỏi cô nhãn hiệu, cô thật sự trả lời .

 

Đang trở về xem giới thiệu cho các cô , còn kịp khỏi miệng, sự chú ý của đám đột nhiên Trần Kỵ ngoài cửa thu hút.

 

Bộ dạng của đàn ông lúc và lúc rời buổi sáng đổi, chỉ là tay thêm một chậu cây cảnh nhỏ.

 

Chu Phù chăm chú, là chậu cây cảnh nhỏ mà cô mua buổi trưa tặng .

 

Lúc thấy thiếu hứng thú, dường như cũng thích nhiều, cũng tại còn mang đến công ty.

 

Lão Dư dũng cảm, mắt thấy Trần Kỵ tới mặt, liền thuận miệng hỏi một câu: “Sếp, mang một chậu cây cảnh nhỏ đến ?”

 

Trần Kỵ khẽ hất cằm, giống như chút để ý, ngữ khí mang theo chút ngạo mạn: “À, cũng gì, vợ tặng.”

 

Tiếng dứt, tiếng ồn ào trong phòng việc nổi lên bốn phía.

 

Chu Phù căng thẳng đến mức dám ngẩng đầu, vành tai cô đỏ lên.

 

Mấy phút , lão Dư đột nhiên đm: “Sếp nghìn năm nay đăng bài gì, nay còn đăng bài vòng bạn bè.”

Loading...