Anh Luôn Ở Đây - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-02-16 05:56:06
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô gái nhỏ ở chăn len một chút động tĩnh, đầu ốc trống rỗng.

 

Một lúc lâu mới tiêu hóa xong chữ “” mang theo uy h.i.ế.p của rốt cuộc là ý gì.

 

Tim cô đập nhanh.

 

Trước đó Chu Phù còn từng yêu đương, càng từng trải qua những chuyện . Lúc ở ký túc xá đại học chuyện ban đêm, mặc dù cũng thường các bạn cùng phòng tán gẫu chút chuyện riêng tư mặt đỏ tim đập, nhưng đại đa thời gian cô đều chẳng thèm để ý vì cảm thấy liên quan nhiều đến .

 

Mỗi một tiếp xúc và trải nghiệm mới lạ giữa cô và khác giới đều bắt nguồn từ Trần Kỵ.

 

Chỉ là lúc tuổi của hai cũng lớn, Trần Kỵ cũng từng với cô quá nhiều lời hạn chế.

 

Cô nhớ rõ lúc còn học ở trường trung học Kim Đường. Thỉnh thoảng một cơn thịnh hành trong lớp giờ nghỉ trưa hoặc giữa giờ học, đó là dùng máy chiếu trong lớp để chiếu phim, chiếu video.

 

Lúc Trần Kỵ cũng giống như bây giờ, lười biếng bên cạnh cô. luôn thiếu hứng thú đối với nội dung phim, để ý lắm.

 

Học sinh ở tuổi đó mới yêu, thích xem phim cũng phần lớn là loại phim hẹn hò yêu đương, khó tránh khỏi tình ý ôm ấp .

 

Trên màn hình hiện lên ngẫu nhiên cảnh hôn môi, thậm chí Trần Kỵ còn vươn bàn tay to về phía cô, một tay che kín hai mắt cô.

 

Không chỉ như thế, một bộ phận nhỏ bạn học nam ở tuổi đó còn thể tự mang theo một ít điện thoại MP4, bên trong lưu ít phim loại hạn chế (*). Mỗi khi đến giờ nghỉ trưa, các cô gái nước mắt lưng tròng ngửa đầu chằm chằm cảnh thanh xuân đau đớn màn hình, bọn họ sẽ túm năm tụm ba tiến đến một chỗ, thỉnh thoảng phát vài tiếng cảm thán đm, thu hút bộ sự chú ý của các bạn khác trong lớp.

 

(*) Phim loại hạn chế: phim dành cho 18 tuổi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-151.html.]

Khi đó Chu Phù hiểu cái gì lắm nên cũng tò mò bắt đầu tìm hiểu. Cô đang chuẩn cùng Hứa Tư Điềm dậy tham gia góp vui và xem chuyện gì xảy , nhưng còn kịp thì Trần Kỵ tiện tay ấn trở chỗ , ngang ngược cản đường phía , ngáp : “Cô bao nhiêu tuổi ? Tham gia góp vui cái rắm.”

 

Thậm chí vài , cô theo Trần Kỵ cùng ăn cơm với những chơi khá của . Nơi đàn ông tụ tập, hai chai rượu bụng, nội dung cuộc trò chuyện tự chủ nhuộm màu.

 

Trần Kỵ hiếm khi tham dự đề tài như . Lúc bình thường, đáp lời, tùy bọn họ cũng cả, nhưng mỗi đưa Chu Phù theo bên , hễ bàn mở miệng chút thích hợp, sẽ nhíu mày theo bản năng, biểu cảm vui lên tiếng cắt ngang.

 

Lục Minh Bạc cũng quen sắc mặt, Chu Phù những thứ sạch sẽ , thấy thế cũng cần Trần Kỵ tiếp tục mở miệng, sẽ tự giác bắt đầu kiểm soát.

 

Sau đó trường hợp Chu Phù cùng tới, tất cả đều hết sức ăn ý, ngay cả lời thô tục cũng dám mở miệng.

 

Bị Trần Kỵ đưa theo bên thời gian dài như , vẫn theo thói quen bảo vệ cô ở một thế giới đơn giản tương đối sạch sẽ, cho nên cô suýt chút nữa quên mất rằng bây giờ cũng là một đàn ông trưởng thành tràn đầy nhựa sống.

 

Khó trách cảm thấy dường như gì đó lắm…

 

Cô còn từng qua Trần Kỵ như . Giờ phút Chu Phù cũng , dậy cũng xong, sống lưng cứng đờ, căng thẳng như là mất hồn.

 

Tất cả thứ liên quan, ngay cả đầu óc cũng đánh mất.

 

Sau một lúc lâu, cô yếu ớt lên tiếng: “Em… Không đụng …”

 

Trần Kỵ khẽ nhướng mày, vốn cho rằng lên tiếng, mềm lòng buông tha cô, việc cũng qua, ngờ lá gan của cô gái lớn đến mức ngoài dự liệu của , tự cô chọn đề tài, suýt chút nữa chọc : “Có đụng là do em quyết định quyết định?”

 

“…” Chu Phù thuận tiện dậy, mở mắt dám , từ gò má đến vành tai chỗ nào là nóng, “Em từng chạm qua, em …”

 

Trần Kỵ cà lơ phất phơ mà nhếch môi, ngáp ít, kéo dài giọng điệu: “Vậy ý của em là do đúng, tiên cho em cảm nhận ?”

Loading...