Động tác tay cô trong lúc lơ đãng dừng , sững sờ, Trần Kỵ từ lúc nào từ cửa bên chậm rãi .
Xem là từ bên ngoài trở về.
Bọn Lý Thuận thấy, đều sôi nổi quen thuộc mở miệng gọi sếp chào hỏi , Trần Kỵ thờ ơ gật đầu, coi như đáp .
Mấy giống như là bởi vì một giây còn đang bàn luận về , lúc khi chào hỏi xong, rối rít chột cúi đầu , dám tiếp tục đối diện với nữa.
Mặt Trần Kỵ chút đổi tới máy pha cà phê rót cho một ly, đó thuận tiện vòng về phía con đường tới gần chỗ của Chu Phù.
Lúc qua phía cô, cũng mặc kệ rốt cuộc đang , rảnh rỗi đặt một hộp đồ tay lên bàn cô, cũng thêm gì, lập tức trở về phòng việc của .
Mùi gỗ nhạt thuộc về thoáng kéo suy nghĩ của Chu Phù trở về, khi phục hồi tinh thần , đập mắt chính là hộp quà tinh xảo đặt vững vàng bàn.
Cô căng thẳng ngước mắt quanh bốn phía, phát hiện ai chú ý tới động tĩnh bên , mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Đang định đưa tay tháo , suy nghĩ một chút, vẫn gửi tin nhắn hỏi Trần Kỵ .
Chu Phù:【Là cho em ?】
Trần Kỵ:【? Nếu thì .】
Chu Phù đang hỏi lấy từ , Trần Kỵ gửi tin nhắn tới cô một bước.
【Mới xuống bộ phận kinh doanh lầu một chuyến, một nhân viên kết hôn phát kẹo, thấy thì sức bảo lấy, là bên trong chỉ kẹo, còn chút đồ ngọt đồ ăn vặt gì đó. Vốn lấy, nhưng lướt qua nhãn hiệu, là nhãn hiệu mà em thích ? Anh liền thuận tay mang hộp lên.】
Thật cũng đại sự gì, nhưng Chu Phù hết tới khác đối với loại cảm giác lúc nào cũng nhớ nhung vô cùng để ý.
Trong lòng bất giác sinh một chút ấm áp, còn :【Vậy trực tiếp đưa cho em như , quá dọa , khác thấy thì bây giờ.】
Trần Kỵ trả lời nhanh:【Thấy thì ? Cũng ngoại tình, nếu bọn họ xem giấy chứng nhận kết hôn, ông đây cũng thể lập tức móc .】
Chu Phù: …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-190.html.]
Loại hành vi mang theo giấy chứng nhận kết hôn cũng thật sự là ai.
Trần Kỵ mặc dù hiểu lắm về ý nghĩ Chu Phù công khai quan hệ của hai trong công ty, nhưng cũng nguyện ý tôn trọng cô, ngạo mạn qua , còn :【Em yên tâm, lúc đưa cho em chú ý qua, ai thấy .】
Chu Phù cong môi :【À, em chia cho bọn họ một phần nhé?】
Trần Kỵ:【Tùy em.】
Chu Phù suy nghĩ một chút, hỏi:【Anh ăn ?】
Trần Kỵ đối với những thứ ngọt ngào ngấy ngấy cảm thấy hứng thú, nhưng nếu cô mở miệng hỏi, cũng lý do gì để từ chối, gõ chữ đắn:【Được, em đến phòng việc đút cho .】
Chu Phù:【… Anh ăn thì thôi.】
Trần Kỵ【Vẫn ngang ngược, ngang ngược với , lương tâm gì cả.】
Chu Phù: …
Buổi sáng đại đa thời gian đều cuộc họp chiếm cứ, đó mấy việc hàn huyên một lát, thường xuyên qua , nhanh đến giờ ăn cơm trưa.
Sau giờ nghỉ trưa, bắt đầu việc.
Sau khi tiến trạng thái việc, vẻ mặt mỗi chuyên chú, ai chuyện phiếm nữa.
Yên tĩnh kéo dài hơn một tiếng, cuối cùng cái gọi là “Thạc sĩ sống lâu ở nước ngoài, đặc biệt hướng về Trần Kỵ và Phù Trầm” phá vỡ.
Người tới tên là Chu Gia Hân, thoạt vẻ quen thuộc, phòng thiết kế, bộ phòng việc liền tràn ngập giọng nũng nịu của cô .
Đơn giản mà tự giới thiệu một lượt qua , liền mang theo hai hộp quà đầy hai tay, lượt phân phát, quan hệ giao tiếp.
Những từng vài năm ở Phù Trầm, điều kiện kinh tế thật cũng kém, cũng là từng trải đời gì, đại đa thấy nhãn hiệu hộp quà, đáy lòng liền suy đoán giá cả chênh lệch lớn, xôn xao xua tay giả vờ từ chối.
Quan hệ của trong bộ phận thiết kế cũng tệ, bình thường cũng thường chia sẻ đồ ăn vặt và đồ uống với , nhưng ngoại trừ phúc lợi nhân viên Trần Kỵ thường phân phát , giữa các đồng nghiệp bao giờ tiền lệ tặng quà quý giá như .