Mọi đều thích, cũng cảm thấy cần thiết.
Giá cả quá cao, tình cảm sẽ dễ dàng biến chất.
Chỉ là từ chối lịch sự trong mắt Chu Gia Hân như : “Ôi chao, đừng khách khí với em.”
Trên mặt Phương Hân lúc nở nụ : “Không khách khí với em, là thật sự quá quý trọng, tấm lòng bọn chị nhận, đồ đạc cũng cần, thật mà.”
Chu Gia Hân chớp mắt mấy cái, vẻ mặt đương nhiên: “Không đắt, đều là tiền lẻ, giúp việc nhà em đều dùng , , nhận .”
Phương Hân: …
Lời , nụ của dường như đều cứng một chút, càng ai chạm những thứ .
Không là Chu Gia Hân hiểu sắc mặt , là hiểu mà giả bộ hiểu, là thèm để ý, lười hiểu, khi xong, mang theo quà chạy đến mấy cái bàn dài xa xa.
Đơn Đình Đình từ đến nay nhanh mồm nhanh miệng, kéo khóe môi, hạ giọng : “Được , một công chúa nhỏ tới.”
“Công chúa thoạt thật giống là tới kiến trúc.” Lão Dư thuận miệng tiếp lời.
Phương Hân : “Vừa , tới vì sếp mà, tới kiến trúc, đơn giản là tới kiếm đàn ông.”
Lý Thuận rít lên một tiếng, suy nghĩ qua hỏi: “Mọi cảm thấy với tính tình của sếp, thể thích công chúa bên trong yếu ớt và mỏng manh ?”
Lão Dư nhớ , : “Anh loáng thoáng tổng giám đốc Lục qua, hình như vợ sếp cũng yếu ớt, các em còn nhớ thỉnh thoảng đăng lên nhóm bạn bè ? Cái gì mà chậu cây cảnh nhỏ bà xã tặng, khó trồng cũng nuôi, khó chăm sóc.”
Chu Phù: “…”
“À đúng , nhắc tới, em suýt nữa quên, sếp kết hôn ! Cái còn tới phiên cô gái cái gì nhỉ?”
“ là một loại khả năng, phụ nữ là vị mà chúng cho tới bây giờ từng gặp mặt, là vợ sếp thì ? Dù cô cũng là bộ công ty, duy nhất một cần phỏng vấn liền thể trực tiếp cửa .”
“Cũng đúng, đến gia thế, thật đúng là môn đăng hộ đối, hơn nữa hai còn học cùng một trường.”
“Còn nữa, bây giờ đàn ông ở vị trí sếp, một đống tình huống trong nhà và bên ngoài, cũng ít…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-191.html.]
Đơn Đình Đình khổ sở, cảm nhận mùi vị sập nhà: “Vậy cũng chọn chứ, Chu Gia Hân… Cùng họ Chu, Chúc Chúc của chúng đáng yêu hơn nhiều, em Chúc Chúc cơ.”
Chu Phù: “…”
Mấy xì xào bàn tán, bộ quá trình Chu Phù một chữ cũng tham dự, chỉ là tin tức lộn xộn nhiều lên, vẫn ít nhiều chút liên lụy với , sắc mặt đương nhiên sẽ quá đẽ.
Tầm mười phút , Trần Kỵ từ bên ngoài trở về.
Mới bước bộ phận thiết kế giây đầu tiên, Chu Gia Hân liền tới: “Đàn …”
“…?”
Trần Kỵ ngay cả mí mắt cũng lười nhấc lên, mùi nước hoa phả mặt đến nhíu mày, lời mang theo một chút ấm áp, chút nể tình mà mở miệng: “Lui về phía năm bước.”
Chu Gia Hân ngẩn , hổ cắn môi , cô lớn như , từ đến nay đều vờn quanh, còn từng ai ghét bỏ cô như , nếu đặt ở bình thường, chắc chắn sẽ nổi giận, nhưng giờ phút đối diện là Trần Kỵ, cô lá gan , đành “A” một tiếng, đó ngoan ngoãn theo.
Lúc giữa trưa, Lục Minh Bạc chuyện điện thoại với Trần Kỵ.
Lúc giáo sư Tưởng bảo , đang ở trong trường học với Chu Phù nên để ý, khi giao việc cho Lục Minh Bạc liền quên.
Buổi trưa Lục Minh Bạc xong, lúc ở trong công ty thấy , cũng cảm thấy kì lạ.
Một lát , mặt Trần Kỵ chút đổi về phía Phương Hân: “Phương Hân, cô hướng dẫn cô .”
Anh qua loa xong, cũng đầu liền phòng việc riêng.
Cũng ý ôn chuyện, thậm chí thoạt cơ bản là nhận như .
Chu Gia Hân tại chỗ, ánh mắt vẫn theo Trần Kỵ, cho đến khi phòng việc đóng cửa , mới ngượng ngùng rời mắt.
Ăn quả đắng, cảm xúc cũng ngẩng cao đầu, khuôn mặt bình tĩnh liếc mắt xung quanh: “Ai là Phương Hân ạ?”
Phương Hân vẫn tính giơ tay về phía cô .
Chu Gia Hân nhận tín hiệu, chậm rãi về phía cô : “Có phương án gì cần em hỗ trợ ?”
Phương Hân vốn định dựa theo thông thường, để cho cô một ít chuyện mà thực tập sinh nhập môn , đó suy nghĩ một chút, xét thấy bằng cấp lý lịch của cô khá , ở bên ngoài dường như còn kinh nghiệm thực tập của công ty lớn nổi tiếng, cũng để cho cô việc sắp xếp ví dụ điển hình gì. Suy nghĩ một lát, chép bản vẽ căn hộ chung cư cho cô , : “Trước tiên giúp chị tính diện tích từng hộ , đó tính toán diện tích sử dụng thực tế, tỉ lệ các loại phòng, diện tích tính như thế nào lẽ em nhỉ?”