Anh Luôn Ở Đây - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-02-20 14:59:07
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Kỵ cẩn thận cất kỹ đồ đạc cho Chu Phù, thấy cô vẫn yên ghế động tĩnh gì, đầu ngón tay đặt lên cằm cô, nhẹ nhàng vuố,t ve hai cái: “Thế nào, vẫn tăng ca ?”

 

Chu Phù lắc đầu.

 

thật , giờ phút hình như cô cũng nhảy nhót như trong tưởng tượng.

 

Ngày đó khi cô thuận miệng hẹn hò, cũng trông cậy Trần Kỵ thật sự thể để ở trong lòng, nhưng trong lòng mơ hồ vẫn cất giấu chút chờ mong.

 

đến lúc chuyện , bắt đầu bất an.

 

Luôn cảm thấy một chuyện một chuyện liền thiếu một chuyện, những việc cần khi lên lịch trình, mối quan hệ của hai cũng sắp kết thúc .

 

Giống như năm đó khi cha cô Anh, hành vi cũng khác thường.

 

Thường thường lén lút đưa cô ăn những thứ cô luôn nghĩ đến thật lâu, nhưng những thứ lành mạnh như thịt nướng gà rán thì cho phép, đến khu vui chơi điện tử, ngay đường đưa cô đến lớp đàn dương cầm, lặng lẽ cô nghỉ học, đưa cô đ.â.m đầu thế giới thật sự thuộc về trẻ con, chơi một là cả ngày.

 

Khoảng thời gian khi đưa đến Kim Đường, ba đưa cô nhiều chuyện ngày thường cô cũng dám , kỉ niệm ngắn ngủi lưu giữa cha con thật vô cùng .

 

Cho nên khi cô từ Kim Đường trở về Bắc Lâm, một thời gian dài cô thể tiếp nhận sự thật rằng ba bỏ và rời .

 

Trong tám năm, cô từng vô ôm ảo tưởng, chừng ba ở nước ngoài chỉ là công việc khá bận rộn, chờ xong việc sẽ trở về thăm .

 

Mà loại ảo tưởng thực tế , mấy ngày rốt cuộc gặp Chu Hàng Sơn lâu gặp phá vỡ.

 

Thì ông thật sự cần đứa con gái nữa.

 

Hôm nay nhớ đoạn kỉ niệm ngắn ngủi nhưng vô cùng lúc , đại khái là lúc ba và cô tạm biệt.

 

Thế cho nên cô đối với chuyện như ấm áp như , luôn nhịn ôm trong lòng hoảng hốt và bất an.

 

“Hôm nay bận ?” Chu Phù dậy khỏi chỗ , đưa tay nhận lấy túi xách, đeo lên .

 

“Bận thể hẹn hò ?”

 

“Hôm đó em cũng chỉ… Thuận miệng thôi.” Chu Phù yếu ớt, “Nếu bận, việc cũng cần gấp như .”

 

Có đôi khi cô cảm thấy còn mâu thuẫn, lo lắng quan hệ của hai kết thúc liền kết thúc, cho nên sớm nắm chắc thời gian, chuyện thể cùng , lo lắng xong từng chuyện, cuộc sống bình tĩnh sẽ về phía cuối, cho nên kéo dài, giống như thể kéo dài thêm một ngày, hai thể cùng lâu hơn một chút.

 

“Em thuận miệng , cũng tùy tiện một chút.” Bàn tay to đưa Trần Kỵ nắm ngón tay mềm mại của cô ở lòng bàn tay, dắt thang máy, “Xảy chuyện gì? Vẻ mặt của em, còn ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-204.html.]

“Không , em chỉ sợ chậm trễ chuyện quan trọng của thôi.”

 

“Đây là chuyện quan trọng của ?”

 

“Hả?” Chu Phù nhất thời kịp phản ứng.

 

Chỉ thấy Trần Kỵ giơ bàn tay mười ngón đan lên.

 

Chu Phù thản nhiên : “Anh đừng lúc nào cũng nhân nhượng em.”

 

Hứa Tư Điềm , một luôn nhân nhượng một khác, sớm muộn gì cũng mệt mỏi, tình cảm sớm muộn cũng sẽ còn.

 

và Lục Minh Bạc là như , ba cô và cô cũng như .

 

Trần Kỵ cũng trêu chọc cô nữa, thẳng thắn : “Hôm nay thật sự gì bận rộn, mấy ngày nữa thể công tác nên hai ngày nay khá rảnh.”

 

Chu Phù cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

“Muốn hẹn hò thế nào?” Hai thang máy tới ga ngầm, Trần Kỵ tiện tay mở cửa xe cho cô, đợi khi cô mới trở ghế lái.

 

Chu Phù đối với chuyện hẹn hò cũng manh mối, theo thói quen hỏi : “Bình thường hẹn hò thế nào hả ?”

 

Trần Kỵ nhướng mày, ngờ cô còn dám hỏi như , nhếch môi thản nhiên một tiếng: “Hỏi ?”

 

Chu Phù “Dạ” một tiếng, cô hy vọng chuyện luôn là nhân nhượng , nên quan tâm đến suy nghĩ của nhiều hơn.

 

“Vậy theo như nhé, đầu tiên là một bữa cơm ?”

 

Chu Phù gật đầu: “Được.”

 

Trần Kỵ l.i.ế.m môi: “Sau đó là một bộ phim.”

 

Chu Phù vẫn hề dị nghị gật đầu: “Được.”

 

Đầu lưỡi Trần Kỵ lưu manh đẩy đẩy gò má, nụ mặt chút xa, dần dần đắn: “Cuối cùng thì kết nối tình một đêm.”

 

Chu Phù chỉ mơ hồ gật đầu thuận theo , cơ bản là chú ý cuối cùng từ gì, vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Được.”

 

“Được?” Giọng đàn ông quả nhiên cao lên một chút, âm cuối kéo dài, ngáp .

 

Cuối cùng Chu Phù cũng nhận nãy đồng ý cái gì, gương mặt nóng bừng.

Loading...