Chu Phù cô đơn lặng lẽ rơi vài giọt nước mắt.
Nam nữ chính quen yêu ở cấp ba, ở giữa xa nhiều năm, lúc gặp một nghèo túng một hăng hái, nhân duyên trùng hợp một nữa đến với , vốn tưởng rằng thể hạnh phúc mỹ mãn tới kết thúc thì biến cố bất chợt một nữa đánh bại đoạn tình cảm trớ trêu , cuối cùng hai đều xuất hiện ở hôn lễ, chỉ là chú rể và cô dâu cũng còn là đối phương.
Không ít chửi kết cục cưỡng ép chuyển ngoặt thành bi kịch là vì lừa gạt nước mắt của xem, thể mắc mưu, đánh c.h.ế.t cũng .
Chu Phù luôn cảm thấy, đây dường như mới là kết cục cuối cùng của tuyệt đại đa tình cảm trong hiện thực.
Bàn tay to thô ráp của Trần Kỵ lau sạch mắt cô, chút ghét bỏ lau bộ nước mắt của cô lên lòng bàn tay : “Lát nữa sẽ nghĩ lén lút bắt nạt em trong rạp chiếu phim mất.”
“Anh ?” Lúc giọng cô cực mềm.
Trong lúc đó hôn cô ba .
Một ly dương chi cam lộ cũng đủ để giày vò.
Vẻ mặt Trần Kỵ thản nhiên, lưu manh nhếch mép : “Không em nhất định dính ở , chia sẻ đồ uống của em với ?”
Chu Phù: “…”
Chờ Chu Phù xong, hai một một khỏi rạp chiếu phim, còn kịp bàn xem nên hẹn hò gì tiếp theo thì điện thoại của Phương Hân liền gọi .
Chu Phù vội nhận máy: “Sao chị Phương Hân?”
“Một đám tụi chị mới cơm nước xong, đang chuẩn tìm một chỗ hát KTV, kết quả hình như thấy em và sếp ở bên thang máy ?”
“!”
Chu Phù cảm thấy căng thẳng, vội vàng buông tay Trần Kỵ .
Người đàn ông nhướng mày: “…”
“A… Cái đó, bọn em mới tăng ca xong, vặn cùng ăn một bữa cơm, công ty cơm tăng ca …” Chu Phù chột dối.
Phương Hân cũng thấy dáng vẻ hai tay trong tay, giờ phút gì hoài nghi, chỉ : “Vậy thì thật , hai lên ?”
“Được, ạ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-208.html.]
Phương Hân báo địa điểm, Chu Phù đang căng thẳng, cũng nên từ chối như thế nào, chỉ thể đồng ý một tiếng.
Sau đó sang Trần Kỵ, xin : “Em thể một chuyến, nếu thì về nhà nhé?”
Trần Kỵ cảm thấy buồn : “Em cảm thấy thể để em một KTV rót rượu cho tự về nhà ? Sau đó thì , một em về nhà như thế nào, còn tới đón?”
“Đi thôi.”
“Ồ.”
Trong phòng riêng, lão Dư đang hắng giọng hát tình ca, khó đến mức Chu Gia Hân trực tiếp cắt bài hát sang bài tiếp theo..
Những còn đầu tiên xôn xao về phía Chu Gia Hân, vỗ tay khen ngợi.
Vừa vặn lúc Trần Kỵ cùng Chu Phù đẩy cửa , mặt Chu Gia Hân lúc đỏ lên, vội vàng dịch sang bên cạnh một chút, nhường chỗ cho Trần Kỵ.
Cơ bản là Trần Kỵ sang đầu , nhanh chóng cạnh Chu Phù, lười biếng dựa tay vịn sô pha, chân dài duỗi , vô tình cố ý cọ chân Chu Phù bên cạnh.
Chu Phù hiểu cảm giác tật giật , tim đập nhanh.
So với cô, Trần Kỵ vẻ càng kiêng nể gì.
Dưới ánh sáng lờ mờ, bàn tay to của đàn ông khoác bên eo cô, thỉnh thoảng vuốt ve làn da mềm mại của cô một chút, khiến sống lưng cô gái cứng ngắc.
Hành vi quấy rối ở nơi việc x rõ ràng là do thực hiện.
Anh còn giấy chứng nhận hợp pháp.
Lão Dư tước đoạt quyền ca hát, dứt khoát cầm máy tính bảng tiến đến mặt hai , hỏi thêm chút đồ ăn và rượu gì.
Lúc tâm tư Trần Kỵ đều bắt nạt Chu Phù, đối với những thứ khác đều thiếu hứng thú, chỉ lái xe uống rượu, những thứ khác tùy ý, lười biếng nâng cằm về phía Chu Phù, vấn đề : “Nghe cô .”
Chu Phù chột đưa tay nhận lấy máy tính bảng, đó tùy ý gọi mấy món ăn, về phía hàng rượu và đồ uống. Trong ấn tượng, hình như gì đặc biệt thích uống, uống rượu, suy nghĩ một chút, cô đầu hỏi : “Anh uống gì?”
“Sao cũng .”
Chu Phù gặp khó khăn, bối rối vài giây, trong đầu bỗng nhiên hiện lên lúc mới ở rạp chiếu phim, hình như qua hương vị dương chi cam lộ cũng tệ lắm, lúc cửa hàng cũng , cô liền hỏi một câu: “Vậy gọi thêm hai ly dương chi cam lộ nữa nhé?”
Vốn tưởng rằng sẽ Trần Kỵ thuận miệng đáp , nhưng mà đợi đàn ông mở miệng, Chu Gia Hân ngược lên tiếng : “Đàn dị ứng với xoài, cô hại c.h.ế.t !”