Đối phương giống như   cô đang trốn,  ngừng  ngừng gửi tin nhắn đến.
 
Thật lâu , Chu Phù hít sâu một , từ  giường  dậy, bàn tay do dự thò  đầu giường cũng  ngừng run rẩy.
 
Cô cắn chặt răng mở tin nhắn .
 
Avatar đàn violon vẫn  ngừng gửi lời mời kết bạn.
 
Tin nhắn  lượt  gửi đến như ném bom.
 
Cô im lặng liếc  con  màu đỏ  ngừng tăng lên .
 
Không dám mở .
 
Một giây ,  biểu tượng Wechat bất chợt xuất hiện thêm một chấm đỏ.
 
Cô nhấn  theo bản năng, vốn tưởng rằng vẫn là Phó Kỳ Hữu xin kết bạn,  ngờ là lớp trưởng gửi tin nhắn tới.
 
Lông mày Chu Phù nhịn   nhíu càng sâu, mơ hồ cảm thấy tin nhắn   gửi tới  lẽ bản     thấy.
 
Do dự hồi lâu, cô mở tin nhắn .
 
Đập  mắt chính là hai chữ:
 
【Xin .】
 
Giống như  khi   chuyển trường rời khỏi Bắc Lâm, cuối cùng  với cô mấy chữ .
 
Năm , ở trường tư,   nhiều học sinh  dựa  gia thế hiển hách để   trường mà dựa  điểm cao, lớp trưởng là một trong  đó.
 
Học sinh nhà nghèo ở trường chuyên nhiều như hạt gạo, còn trường tư  cực kì hiếm thấy.
 
 so với việc  đuôi phượng ở trường chuyên thì tiền thưởng  đầu gà ở trường tư  thể cứu    khỏi nước sôi lửa bỏng.
 
Mẹ cần  tiền  chữa bệnh, lớp trưởng đành  từ bỏ danh ngạch trúng tuyển  trường chuyên để  trường tư.
 
 những học sinh như    trường học với bầu  khí đó, cuộc sống đương nhiên sẽ  dễ chịu.
 
Bị bắt nạt là chuyện như cơm bữa.
 
Ban đầu chúng chỉ là trò đùa trẻ con,    thể nhịn thì nhịn. Sau đó Chu Phù từ Kim Đường trở về, đám   dời mục tiêu ,     một chút bình yên.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-216.html.]
 trải qua thời gian dài, thành tích trượt dốc  nhiều, bệnh của  dần dần chuyển biến  , điều kiện trong nhà  dư dả, hiểu rõ tình huống  của  , cũng  đành lòng cho   học trường tư, uyết định chuyển trường cho  , về quê tập trung  việc tiếp tục học.
 
Sự việc Chu Phù  bắt nạt    , là cùng một đám  bắt nạt    đây, thậm chí trong trường học cũng   ai dám phản kháng bọn họ,   cũng  dám.
 
Chỉ là nén giận lâu, cho dù là con mèo bệnh cũng  cắn ngược .
 
Tới gần ngày chuyển trường  một tuần, cuối cùng  cũng trút  cơn giận bấy lâu nay,  đầu    Chu Phù.
 
Chu Phù móc  một phần trong năm trăm tệ mà Lăng Lộ Vũ cho cô mượn, mua cho   một ít thuốc,  đó nhắc nhở   đừng    chuyện như .
 
Nửa năm Phó Kỳ Hữu bắt nạt  , cô  vặn ở Kim Đường cũng  , cho nên  bổ sung một câu: “Bị bọn Phó Kỳ Hữu quấn lấy  khó thoát .”
 
Lớp trưởng  giơ lên vé xe sắp về quê,   vấn đề : “Không , cuối tuần  tớ sẽ chuyển trường về quê, trời cao hoàng đế xa (*), Phó Kỳ Hữu  trâu bò đến  cũng  thể  gì  tớ chứ.”
 
(*) Trời cao hoàng đế xa, nguyên văn “天高皇帝远”, Hán Việt “thiên cao hoàng đế viễn”, ý  kẻ  quyền lực ảnh hưởng tới   ở gần nên  cần  lo sợ.
 
Chu Phù thoáng thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì  .”
 
Ngày hôm  hai  gặp  ở bến xe, Chu Phù mua vé xe từ Bắc Lâm  Kim Đường. Vốn tưởng rằng lớp trưởng  về quê, cô liền dùng chút tiền cuối cùng còn   khi mua vé, mua cho   chút đồ ăn vặt, để   ở  đường đỡ thèm lót , nhưng mà cô   đó là lớp trưởng tới trả vé.
 
Rốt cuộc    đánh giá thấp sự ác liệt của đám  Phó Kỳ Hữu.
 
Sau ngày đó, trường tư bỗng nhiên  cho    thủ tục chuyển trường   đầy đủ, cần bổ sung ở Bắc Lâm,  đó về quê mới  thể thuận lợi nhập học.
 
Anh  sốt ruột đến trả vé xe,  ngờ buổi tối hôm đó liền  đám  Phó Kỳ Hữu  đưa tới khu nghỉ dưỡng riêng.
 
Rõ ràng chỉ còn vài phút nữa là Chu Phù  thể đáp chuyến xe Bắc Lâm  Kim Đường.
 
 điện thoại của lớp trưởng bỗng nhiên gửi tới vài đoạn video nhỏ, cô  là Phó Kỳ Hữu giở trò, nhưng cô  thể  trở về.
 
Cô lặng lẽ đem đồng hồ  video mà Lăng Lộ Vũ lấy về từ chỗ Thân Thành Dương treo lên  ngực, bất chấp khó khăn  đến biệt thự của Phó Kỳ Hữu.
 
Ngày đó, cô  kịp  về Kim Đường, nhưng cô vẫn gặp  Trần Kỵ.
 
Cô   những điều tồi tệ nhất với .
 
Cô từng để  một  ở đảo Kim Đường  mùa đông.
 
Mà đêm đó, cô  một  nữa để   cơn mưa đầu xuân ở Bắc Lâm.
 
Cách vài ngày, cô lặng lẽ liên lạc với lớp trưởng,  cho      chụp  chứng cứ, chỉ  báo cảnh sát, tương lai của bọn họ mới  hy vọng.
 
Chỉ là ngày cảnh sát đến bệnh viện hỏi thăm tình huống,  mặt lớp trưởng tái nhợt lộ  nụ   như   cả,  với bọn họ: “Bạn học chung lớp đùa giỡn, con trai đánh tới đánh lui  bình thường, bình thường  cũng đánh bọn họ, đều là trò đùa trẻ con. Ngày đó đùa vui,   đều  thương,  chỉ  , cằm  của Phó Kỳ Hữu   đánh trật khớp.”