Đèn bàn đầu giường chiếu xuống vầng sáng vàng ấm, một cánh tay Chu Phù đặt ngang   , ống tay áo lỏng lẻo trượt xuống khuỷu tay, lộ  vết sẹo  cánh tay.
 
Trần Kỵ bất giác nhíu mày  một lát,  đó nhớ tới mấy phong thư trong tủ đầu giường cô gửi đến Kim Đường.
 
Tối hôm qua ở  xe,  chỉ liếc  qua loa vài , giờ phút  cẩn thận lấy  từ trong ngăn kéo, một  nữa mở  từng phong thư, từng câu từng chữ nghiêm túc   một  nữa.
 
Mấy phong thư ban đầu đại khái là Chu Phù  trở về Kim Đường  lâu  đó  tới, khi đó cho rằng   thể nhận , trong thư chỉ dám gọi  là Trần Kỵ, dường như sợ  sẽ lo lắng, luôn   sống  ,   yên tâm.
 
Trần Kỵ,  ở Kim Đường  chuyện  chứ?  ở Bắc Lâm tạm , chỉ là tạm thời  dùng  điện thoại,  thể   cách nào gọi điện thoại cho các , cho nên  thư cho , cũng     thể nhận   .  ,   thể   cách nào  về Kim Đường học tập với các  nữa,  vặn  cần gây thêm phiền phức cho  nữa, nhưng  khẳng định sẽ vẫn nhớ rõ .
 
Trần Kỵ, thư   gửi cho ,     nhận   , hôm nay  bỗng nhiên   ăn mì trứng gà  , nếu như  thể,  thể hồi âm  cho   cách  ?   tự  thử xem . Đương nhiên , chủ yếu là   hồi âm cho  thôi.
 
Trần Kỵ,   chút  về Kim Đường,   thể về ? Nếu  thể, hãy  thư trả lời , nếu  thể thì chép  Hồng Lâu Mộng một  cho  nhé.
 
Trần Kỵ, thư lúc ,   nhận ,  là nhận , nhưng   trả lời  ?  cũng   phiền phức như  chứ? Trả lời  thể,   là chuyện  đơn giản ? Cũng   thật sự   chép Hồng Lâu Mộng…
 
Trần Kỵ,    trở về,  ?  sẽ  gây thêm phiền phức cho  nữa,  chỉ  trở về và ở bên cạnh  thôi, thật sự  thể ?
 
Sau năm phong thư  thấy tin tức gì, Chu Phù dường như ý thức , thư tín  gửi ,  lẽ thật sự trở thành gánh nặng của ,  giống như một  cũng  từng phản ứng với ..
 
 nghĩ  cũng bình thường,   ở Kim Đường   từng  chỉ một   qua cô phiền phức, bây giờ  thể cách cô  xa, đổi  ai cũng   tự tìm đến phiền phức chứ.
 
 mà lúc  Chu Phù thật sự  tìm thấy  nào để thổ lộ, chỉ  thể bất đắc dĩ tiếp tục  lời   ở trong thư.
 
Lừa  rằng  sẽ  thấy, cho  một chút an ủi còn hơn .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-227.html.]
Chỉ là bắt đầu từ phong thư thứ sáu,  phong thư  còn địa chỉ và  nhận chi tiết nữa, chỉ giữ  Kim Đường và một miếng đậu hũ nhỏ ở góc  bên .
 
Cũng bắt đầu từ phong thư thứ sáu, trong thư cô bắt đầu gọi  là A Kỵ.
 
Dường như cảm thấy như  giống như  thể gần gũi với  hơn một chút.
 
A Kỵ, mặc dù    nhận , nhưng  vẫn   trò chuyện với ,   bây giờ,  một chút cũng    học, trường học thật đáng sợ, nhưng trong nhà cũng thật đáng sợ.
 
Bọn họ đều  hung dữ, A Kỵ,   sợ hãi,   trở về Kim Đường,    thể ở bên , nhưng  cũng ,   thể trở về,   thể trở về.
 
A Kỵ,   xem, nếu   chết, vết thương   sẽ  đau như   ?
 
A Kỵ,  cho   một tin , vết thương cũ  cánh tay   kết vảy , mấy ngày nay cũng  còn đau nữa, chỉ là xung quanh  chút ngứa, bạn   đó là hiện tượng miệng vết thương đang khép  bình thường, nhưng  thể sẽ để  sẹo, để  sẹo sẽ   như  đúng ?
 
A Kỵ,  vẫn nghỉ học,  thể qua vài năm nữa sẽ  thôi, sắp thi đại học ,     thi  . Lúc đầu   lén hỏi thăm Hứa Tư Điềm,  đó  lén báo danh cùng trường đại học với , nhưng  thật sự chống đỡ  nổi nữa, thi đại học cố gắng lên nhé.
 
A Kỵ, đại học như thế nào? Hôm nay  lặng lẽ đến trường đại học của ,   hâm mộ,  cũng   học thật .
 
A Kỵ, cuối cùng tên ác ma  cũng  nước ngoài , cuối cùng cũng rời khỏi Bắc Lâm,   thể  học một  nữa,  cũng  thi  đại học Bắc Lâm, đến lúc đó sẽ thành đàn em của , kính xin đàn  chỉ giáo nhiều hơn.
 
A Kỵ,  cũng thi đậu đại học Bắc Lâm ,  thể  học thật , nghĩ đến cùng  ở trong một trường học, hít thở cùng một bầu  khí, liền  hiểu ,   vui, cho dù  gặp  ,  vẫn  vui.
 
A Kỵ, hôm nay trong tiết chuyên ngành, thầy giáo nhắc tới , thầy  luôn miệng khen ,  trong lớp đều  nếu  thể gặp  một  thì  . Nếu như…   thể gặp   một  thì  .
 
A Kỵ, thật kỳ diệu, em  công ty của ,  mà còn sống với   một mái nhà.
 
A Kỵ,     thể cũng  tin,  mà chúng  kết hôn , em  từng nghĩ tới  một ngày, thế mà em thật sự  thể trở thành vợ của , em  vui,  vui, em cảm giác   hạnh phúc, em thật sự  may mắn.