Đơn Đình Đình mở to mắt, vẻ mặt hâm mộ: “Tốt như  ? Vừa trẻ   tiền! Vậy chẳng  là  khác sếp nhiều lắm !”
 
Sắc mặt Chu Gia Hân  thể thấy bằng mắt thường trầm xuống.
 
Chu Phù liếc mắt, cảm thấy chọc tức cô   thú vị, cố ý : “,  khác nhiều lắm.”
 
“Trời ạ!” Đơn Đình Đình  tiếp tục truy hỏi,” Vậy tướng mạo thì ? Có  trai ?! Sẽ   là cũng  khác sếp nhiều lắm chứ?”
 
Chu Phù phồng má: “Ừm,  khác nhiều lắm.”
 
“Dáng  thì , dáng  thì !” Đơn Đình Đình  bắt đầu kích động.
 
Chu Phù thuận tiện đáp: “Cũng  khác nhiều lắm.”
 
“Cứu mạng! Vừa trẻ   tiền dáng,   cao to   trai, còn thương .” Đơn Đình Đình đếm ngón tay,  đó ngẩng đầu  về phía Chu Phù, ” Thật  hổ là  phụ nữ mà Đơn Đình Đình tớ coi trọng! Phát huy  định!”
 
Chu Phù buồn , lặng lẽ nâng mi liếc trộm Trần Kỵ, chỉ thấy  đàn ông  nhếch môi đến mức  thể nhận , cũng đang đầy hứng thú  cô.
 
Cô chột  rời mắt,  hiểu    ảo giác yêu đương vụng trộm giữa ban ngày ban mặt.
 
Chu Gia Hân  sắp  tức chết,  khi  toilet, tức giận  một câu: “A, cô khoác lác  thôi.”
 
Đơn Đình Đình ghét bỏ liếc mắt  bóng lưng Chu Gia Hân rời ,  đầu  với Chu Phù: “Đừng để ý đến cô , cô  ganh tị nhưng  thể để  khác .”
 
Lúc ăn cơm trưa, Trần Kỵ và Chu Phù  một câu: “Cổ trấn ở vùng ngoại thành bên   một dự án, một tuần   thể  sẽ  ở  công ty, thời gian buổi tối phỏng chừng cũng   cách nào trở về,  ở ngoài đường vành đai sáu.”
 
Đôi đũa trong tay Chu Phù dừng , ngẩng đầu  .
 
“Không dám ngủ một  ?” Trần Kỵ  hỏi.
 
Chu Phù lắc đầu: “Cũng  .”
 
“Muốn ở với ?” Trần Kỵ thẳng thắn .
 
Chu Phù cũng thành thật gật đầu: “Dạ.”
 
Trần Kỵ  thỏa mãn, giống như chờ câu trả lời  của cô: “Được,  chạng vạng tối  tới đón em tan .”
 
“Hả?” Chu Phù xua xua tay, “Không cần phiền  , em trực tiếp  tàu điện ngầm qua là  .”
 
“Phiền?” Trần Kỵ hừ  một tiếng, “Đây chính là quyền lợi hợp pháp của em,   thể để em  qua    tàu điện ngầm  xe buýt ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-246.html.]
 
Lúc  cô  mới  công ty, lúc còn ở phòng Tiêu Kỳ,   theo cô  qua   vài .
 
Lúc  giữa hai    quan hệ gì,  cũng sắp nhịn   mà  tay đưa cô lên xe , huống chi là bây giờ.
 
Chạng vạng  khi tan , Wechat của Trần Kỵ đúng giờ gửi tới tin nhắn:【Sắp đến công ty , lát nữa ở cửa lầu một chờ .】
 
Chu Phù trả lời:【Được.】
 
Một đám  chân  chân  cùng   thang máy, Đơn Đình Đình kéo cánh tay Chu Phù, cho cô xem video buổi hòa nhạc gần đây Bắc Lâm  hot.
 
Đơn Đình Đình thường ngày đều   nhà đưa đón, mà Chu Phù ở gần đây bình thường đều là trực tiếp  về nhà. Lúc hai  cùng  tới cửa công ty, Đơn Đình Đình theo thói quen buông tay Chu Phù  tạm biệt: “Vậy    , tớ chờ ba tớ một chút.”
 
Chu Phù  tại chỗ,  rời  như bình thường, : “Tớ và  cùng chờ nhé.”
 
Đan Đình Đình  kịp phản ứng: “Hả?”
 
Chu Phù : “Gần đây tớ  ở nhà, cho nên chồng tớ sẽ tới đón.”
 
Đơn Đình Đình ánh mắt sáng ngời, “Trai  nhà  lái xe gì ? Có  là loại  ngầu ? Tớ   Dư , xe của sếp  ngầu, hình như là xe thể thao   cải tiến.”
 
Chu Phù l.i.ế.m liếm môi, nghiêm túc nhớ , : “Tớ cũng   xe gì nữa.”
 
Cô đối với phương diện  thật    nghiên cứu.
 
Nghe , bước chân Chu Gia Hân nhịn   ngừng , tầm mắt lặng lẽ liếc về phía làn xe phía  tòa nhà công ty, nụ   mặt tràn đầy vẻ mỉa mai: “Hỗn tạp thôi, nếu là xe sang trọng, ai  thể   nhãn hiệu chứ, buổi sáng còn khoác lác ở công ty, lúc  sẽ hiện nguyên hình thôi.”
 
Chu Phù: “…”
 
Một giây , xe thể thao màu xám bạc của Trần Kỵ chậm rãi từ làn xe chạy  tầm mắt  , cuối cùng dừng   bậc thang tòa nhà Phù Trầm.
 
Chu Gia Hân bất giác im lặng, Đơn Đình Đình cũng mở to mắt, chỉ  Chu Phù  quen với ung dung bình tĩnh.
 
Chu Phù vỗ vỗ cánh tay Đơn Đình Đình : “Vậy tớ   nhé?”
 
Đan Đình Đình hồi lâu mới lấy  tinh thần: “Đây là xe của chồng  ?! Đm! Cũng quá ngầu ! Tớ ở lớn lên ở Bắc Lâm như  mà  từng thấy qua!”
 
Sắc mặt Chu Gia Hân trong nháy mắt tối sầm .
 
Đơn Đình Đình cầm lấy cánh tay Chu Phù, kích động đến suýt chút nữa    lời, cuối cùng mở miệng  thầm một câu: “  tớ  cảm thấy chiếc xe  thoạt   quen mắt đó Chúc Chúc…”