Chu Phù vội vã mặc quần áo tử tế, kéo chăn lên đang định xuống giường, lúc nhấc chân tự giác “Shhh” một tiếng. Trần Kỵ vốn còn lười biếng tựa một bên, cứ như , để cho cô một qua , ý đưa tay hỗ trợ, thể giữ cô ở thêm một giây cũng , nhưng thấy thế, vẫn nhịn dậy, khom lưng đưa tay ôm nhanh chóng từ giường , cô mang giày .
Chu Phù cầm lấy điện thoại, ngước mắt vẫy vẫy tay với : “Vậy em nhé?”
Trần Kỵ lên tiếng, bước chân theo phía cô.
Chu Phù mở to mắt: “Anh gì ?”
“Đưa em xuống lầu.” Người đàn ông mặc áo T – shirt màu đen rộng thùng thình, ngay cả áo khoác cũng lười mặc, cứ như trực tiếp dẫn cô khỏi phòng, đến thang máy, mới tiếp tục nghiêm chỉnh , “Đêm hôm khuya khoắt để em một chạy trong khách sạn, thể yên tâm ?”
Chu Phù phồng má, cảm thấy lo lắng nhiều, nhưng trong lòng vẫn nhịn ấm áp một chút.
Ra khỏi thang máy, Trần Kỵ vốn còn tiếp tục tiễn cô, kết quả Chu Phù lén lút đẩy eo chạy về.
Trò yêu đương vụng trộm xem như cô chơi cho rõ ràng.
Lúc sắp đến cửa phòng, Chu Gia Hân tới mặt, lúc qua bên cạnh Chu Phù, ánh mắt kì lạ đánh giá cô vài , đó vẫn là vẻ mặt cao ngạo , ngửa cằm trợn trắng mắt, một tiếng trở về phòng .
Chu Phù cũng ý chào hỏi với cô . Sau khi cô gõ nhẹ cửa phòng, Đơn Đình Đình nhanh liền từ bên trong chạy cô mở cửa.
“Trời ơi, mang thẻ phòng gọi điện thoại cho tớ ?” Đơn Đình Đình thiết ôm lấy cánh tay cô, kéo cô về phòng, “Vậy lâu ở thế?”
Chu Phù ở đường bịa chuyện còn nhiều lắm, thuận miệng : “Trở về phố ẩm thực gần đó dạo một vòng, phía quán lẩu của chúng còn hai con phố nữa.”
“Ồ ồ.” Đơn Đình Đình cũng nghĩ nhiều, chỉ hỏi cô, “Vậy tắm tớ tắm ?”
Chu Phù vốn thấy cô hỏi nữa, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, thần kinh căng thẳng mới buông lỏng, nhất thời nhanh miệng lập tức đáp: “Cậu tắm , tớ tắm .”
Đơn Đình Đình tiếp câu “Được”, đó bỗng nhiên dừng , vẻ mặt mơ hồ đầu về phía cô: “A? Cậu tắm ?”
Lúc Chu Phù mới ý thức sai, hai má lúc nóng lên, tim đập nhanh, căng thẳng gãi đầu ngón tay, một lúc lâu mới lắp bắp : “A , tớ tắm , tớ tắm chậm, tắm là thể lập tức ngủ.”
Đơn Đình Đình khẽ gật đầu, mặc dù mặt vẫn mang theo nghi hoặc, nhưng cũng tiếp tục truy hỏi nữa, ôm quần áo phòng tắm.
Chu Phù trở giường của , đó lấy điện thoại , đang mắng Trần Kỵ vài câu trút giận, liền thấy trong khung nhắc nhở tin nhắn mấy tin nhắn gửi tới .
【Vào phòng ?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-253.html.]
【Nghỉ ngơi sớm một chút, đừng thức đêm chuyện phiếm, ngày mai còn dậy sớm, tối nay mệt mỏi như .】
【Người biến mất ?】
【Nếu trả lời tin nhắn, sẽ xuống gõ cửa đấy.】
Chu Phù hừ một tiếng:【Cầm! Thú! Đều tại !】
Tối nay cô mệt mỏi vì ai chứ?
Trần Kỵ bên gần như trả lời ngay lập tức, giống như là trông điện thoại đang chờ cô trả lời tin nhắn báo bình an:【Nếu cầm thú thật, đêm nay em còn thể cơ hội tự tiếp ?】
Chu Phù:【…】
Trần Kỵ:【Ngủ sớm một chút, ngủ thì lên tăng ca.】
Chu Phù:【… Tạm biệt.】
Sáng sớm hôm , sự hướng dẫn của Trần Kỵ, đoàn tới khu đất dự án.
Trần Kỵ ở đây một tuần, nhưng bởi vì những còn đều là đầu tiên đến, vẫn để cho phụ trách từ đường địa phương dẫn tham quan một vòng , giảng giải giới thiệu lịch sử và tình huống nhân văn xung quanh.
Từ đường ghi chép sơ lược, hơn ba trăm năm, tuy tiến hành bảo trì định kỳ, nhưng bên ngoài vẫn vẻ rách nát, gánh vác vô dấu vết của năm tháng.
Tám tháng , vì một hoạt động tế lễ cần dùng đến lửa nên vô ý đốt cháy nửa phòng phía tây ở sân .
Người phụ trách liên quan quyết định xây dựng căn phòng phía tây, đơn giản tiến hành tu sửa và gia cố sửa chữa từ đường.
Cho nên tìm công ty xây dựng Phù Trầm nổi tiếng trong giới theo hướng .
Chu Phù giới thiệu, ánh mắt bất giác về phía Trần Kỵ.
Trong lúc nhất thời cô nghĩ tới tòa nhà Kim Đường , là nhà cổ cha để .
Khó trách trong thời gian , hiểu để tâm đến dự án như , giai đoạn đầu điều tra nghiên cứu dường như là tự vận động.
Đoàn chăm chú cẩn thận, bất giác theo phụ trách lên lầu hai.