Anh Luôn Ở Đây - Chương 258

Cập nhật lúc: 2025-02-25 10:56:19
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặt đàn ông chút đổi tựa ghế máy tính, một tay cầm chuột, ánh mắt liếc màn hình máy tính, ánh sáng bạc yếu ớt chiếu khuôn mặt đường cong cằm rõ ràng của , tư thế rảnh rỗi.

 

Chu Phù cũng ban ngày hết giận , lén lút thò đầu cửa, dám trực tiếp .

 

Trần Kỵ đầu dường như nhận động tĩnh của cô, lười biếng nhấc mí mắt lên, ánh mắt về phía cô, khi bình tĩnh liếc hai giây, ngón tay thon dài ngoắc hai cái về phía cô, giọng cảm xúc gì: “Lại đây.”

 

Chu Phù lời theo, mang dép lê chạy chậm phòng việc.

 

Khi đến bên cạnh Trần Kỵ, đàn ông đẩy ghế một chút, dọn một gian thể chứa tiếp theo, đó bàn tay to ôm đến bên eo cô gái nhỏ, dùng chút sức, liền thoải mái đưa trong lòng .

 

Chu Phù đùi Trần Kỵ, ngửi thở mát lạnh quen thuộc , cô tự giác đưa tay vòng qua cổ , đó nghiêng , dán gò má lên n.g.ự.c .

 

Ý tứ dựa dẫm mạnh mẽ.

 

Hai cứ như im lặng ôm một lát, cằm Trần Kỵ để ở đỉnh đầu cô, một tay ôm cô, một tay nhấp chuột liên tục.

 

Sau một lúc lâu, ánh mắt Chu Phù tùy ý qua màn hình máy tính cách đó xa, thấy nội dung trang web là lúc hai nhóm mới báo cáo phương án ban ngày, tự chủ dậy.

 

Trần Kỵ thuận tay nghiêng cầm lấy ly, đưa tới tay Chu Phù: “Bây giờ nhiệt độ lúc.”

 

Là một ly sữa ấm.

 

Chu Phù ngoan ngoãn nhận lấy, uống vài hớp nhỏ giọng hỏi : “Phương án của nhóm chúng em tệ lắm ?”

 

“Cũng .” Trần Kỵ mở hai phần ppt, thái độ bình thản giảng giải cho cô.

 

Chu Phù nghiêm túc xong : “Buổi sáng cũng mấy chỗ , nhưng nhiều chỗ em hiểu, bây giờ hiểu .”

 

“Xem buổi sáng vẫn còn chăm chú nhỉ.” Trần Kỵ nhếch khóe môi, “Anh tưởng phê bình xong, em liền uất ức cũng lọt cái gì, còn đặc biệt cho em một nữa.”

 

Hai má Chu Phù nóng lên: “Em uất ức.”

 

Trần Kỵ nhướng mày, tiếp tục hỏi: “Vậy tức giận ?”

 

Chu Phù hỏi ngược : “Tại tức giận chứ?”

 

Trần Kỵ đương nhiên : “Không bênh vực em.”

 

Chu Phù chớp mắt: “Chuyện bình thường, chuyện vốn khách quan, mang theo tình cảm cá nhân.”

 

Trần Kỵ khẽ một tiếng: “Được, tỉnh ngộ cao hơn nhiều.”

 

“Hả?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-258.html.]

“Tình cảm cá nhân của hai chúng phức tạp như , một chút xen , còn khó. Lúc phê bình em đều dịu dàng một chút, nỡ cũng dám quá nặng, nếu sợ buổi tối về nhà tiện ăn dễ dỗ em.”

 

Chu Phù trừng mắt liếc một cái: “Em nào ?”

 

“Không ?” Trần Kỵ khẽ véo má cô, “Lúc cơm nước xong cũng một câu với ông đây.”

 

Chu Phù nhớ : “Đó là em sợ còn đang nổi giận …”

 

Trần Kỵ hôn một vòng màu trắng sữa môi cô một hồi lâu mới buông : “Anh dám ?”

 

Chu Phù: “…”

 

Không khí yên tĩnh một lát, Trần Kỵ đột nhiên mở miệng : “Tài liệu xóa, tại với ?”

 

“A?” Bước ngoặt quá đột ngột, Chu Phù nhất thời kịp phản ứng, một lát phồng má , “Em là ai xóa, em cũng lấy chuyện cớ thành nhiệm vụ, sợ khó xử.”

 

Trần Kỵ nắm cằm cô: “Chưa từng thấy ai ngốc hơn em cả.”

 

Chu Phù: “…”

 

Trần Kỵ: “Có cái gì dám với chứ?”

 

“Ôi chao, em .” Chu Phù leo lên mềm nhũn nũng, hỏi, “Sao ?”

 

“Anh cái gì mà ?”

 

“…”

 

Cuối cùng, phương án đại khái của dự án từ đường vẫn lấy nhóm Phương Hân chủ, hòa hợp một ít ưu điểm tư duy của nhóm lão Dư.

 

Lúc công bố kết quả, hai nhóm đều vui vẻ tiếp nhận, bất kì dị nghị gì.

 

Vốn hai nhóm trong nháy mắt hòa một, khí hòa hợp tiến hành phân công giai đoạn hai.

 

Vài phút , Chu Gia Hân Trần Kỵ gọi phòng việc.

 

Trước khi phòng việc, Chu Gia Hân còn tưởng rằng Trần Kỵ tiến hành khen ngợi biểu hiện ưu tú của cô trong vòng báo cáo đầu tiên. Khi qua Chu Phù, ánh mắt chút đắc ý liếc cô một cái.

 

Nào ngờ văn phòng, Trần Kỵ giận tái mặt, tiện tay ném USB lên bàn việc.

 

Sức lực dường như còn nhỏ, USB đập bàn, phát tiếng vang trong trẻo.

 

Trần Kỵ từ lúc sinh mang theo sự áp bức, tuy rằng tức giận nhưng vẫn khí chất uy nghiêm, huống chi giờ phút biểu cảm nghiêm túc, chỉ liếc mắt một cái khiến mà sợ.

 

Chu Gia Hân hoảng sợ, trái tim thể khống chế tăng tốc.

Loading...