Anh Luôn Ở Đây - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-02-03 07:34:54
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là thứ hai cô lên xe của .

Tốc độ xe rõ ràng so với giảm nhiều.

Chỉ là thi thoảng cô lo lắng quần áo ướt sũng của sẽ bẩn áo T-shirt của Trần Kỵ, vì dám dựa quá gần, chỉ nắm chặt một góc áo nhỏ của , hiểu đột nhiên tăng tốc độ, hai tay cô ngay lập tức vòng qua eo trai, cả dán tấm lưng rộng lớn của , ôm thật chặt.

Xe máy chạy xuyên qua những ngõ hẻm chằng chịt, vài phút khỏi đoạn đường khu dân cư Hi Nhưỡng, bốn phía chẳng mấy chốc mà còn tiếng ồn ào nữa.

Đổi là lúc , một theo thiếu niên nổi loạn, đến nơi như , Chu Phù nghĩ cũng dám nghĩ đến việc đó.

hôm nay, trong lòng cô thậm chí chút thấp thỏm nào, chỉ còn tò mò và mong đợi.

Cuối cùng xe dừng ở bên bờ biển nhỏ đầy đá ngầm, Trần Kỵ chân dài, nhẹ nhàng xuống xe , Chu Phù vẫn ngoan ngoãn ở phía .

Ngay đó, thiếu niên chỉ cần dùng một tay ôm eo nhỏ của cô gái, đường cong cánh tay trơn nhẵn lực, chỉ dùng một chút lực, ôm xuống xe.

Sau đó bàn tay to rõ khớp xương mở kính chắn gió mũ bảo hiểm của cô kêu cái “bộp” một tiếng, cụp mắt lướt qua hai mắt bên trong, cong nhẹ khóe môi, nhàn nhạt : “Tốt lắm, trưởng thành .”

Không rơi nước mắt.

Chu Phù: “…”

Cậu đưa tay giúp cô cởi mũ bảo hiểm đầu xuống: “Đi thôi.”

“Chúng ?” Chu Phù tò mò hỏi.

“Đến sẽ .”

Hai xuống bậc thang men theo con đường bên ngoài đá ngầm, mới đến một nửa, Chu Phù thấy một chiếc ca nô nhỏ màu trắng nhấp nhô ở cuối thềm đá.

Có thể ba đến năm , thấy loại ở bãi biển.

Trần Kỵ hình như thường đến chỗ , tháo móc dây thừng ở bờ xuống, thuần thục kéo ca nô đến chỗ gần nhất , đó thản nhiên bước lên.

Chu Phù theo phía , chờ đến khi ngước mắt lên, thiếu niên đưa bàn tay to về phía cô.

chút do dự: “Như lắm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-26.html.]

Trần Kỵ hiểu: “?”

Cô gái nhỏ chỉ chỉ chiếc du thuyền chân .

Thiếu niên lười biếng kéo môi : “Của .”

Chu Phù há miệng, cuối cùng trong lúc kinh ngạc đưa đến đối diện bờ là một ngôi nhà mang phong cách cổ.

Tòa nhà xem khá lâu đời, trụ xà xen kẽ , đấu củng (*) mái cong phức tạp.

(*) Đấu củng: là một phát minh kiến trúc của Trung Quốc thời Chiến quốc, kết hợp giữa cột trụ và thanh xà ngang, bao gồm hai bộ phận là “đấu” (đóng vai trò là bệ đỡ) và “củng” (giống hình khuỷu tay, đóng vai trò là tay đỡ) dùng để đỡ kết cấu khác bên là mái hiên.

 

Đấu củng ở chùa Todaiji, Nara, Nhật Bản

Bồn hoa hai bên tiền sảnh dường như chăm sóc cẩn thận quanh năm, rực rỡ xanh mướt điểm chút hồng nhạt, vài con cá chép đốm chạm khắc rỗng xuyên qua con đường đá bên , vẻ nhàn nhã, tự do.

Thấy mắt là cảnh tượng, yên tĩnh tao nhã, hợp với tính cách bướng bỉnh khó dạy bảo của Trần Kỵ.

Chỉ là bên ngoài hành lang, nhà, cảnh tượng mắt Chu Phù nhịn mà líu lưỡi. 

Nhà chính đốt hơn phân nửa, xà nhà còn tinh xảo đẽ, một phần ba đều biến thành tro tàn.

về phía Trần Kỵ theo bản năng, mà thiếu niên bên cạnh ánh mắt nhạt nhẽo, dường như ý giải thích, vẫn là bộ dạng như cũ, thương hoa tiếc ngọc vứt khăn lên vai cô, lên cầu thang gỗ, xách cô tới cửa phòng tắm lầu hai: “Đừng nữa, tắm .”

Chu Phù sớm quen như thế, mở miệng đáp qua: “Được.”

Trong phòng tắm bố trí so với nhà cũ của bà nội Tô sang trọng hơn nhiều, cũng kém căn nhà của cô ở Bắc Lâm nhiều lắm, cô dùng vô cùng tự nhiên.

Một lúc , cửa gỗ gõ vang, ở ngoài cửa truyền tới giọng trầm thấp của Trần Kỵ: “Mở cửa.”

 “…” Chu Phù cắn môi , “ vẫn mặc đồ…”

 “…” Yết hầu của thiếu niên giật giật, “Mở hé một chút, ở đây quần áo nữ, tiên đồ của .”

 “Ờ, …”

Chu Phù dè dặt nhận lấy quần áo đưa từ khe hở, chất vải mềm mại, sạch sẽ thoải mái, vẫn còn thoang thoảng hương gỗ thuộc về riêng .

Loading...