Anh Luôn Ở Đây - Chương 265: Ngoại truyện 1

Cập nhật lúc: 2025-02-26 10:11:31
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chế độ ngày nghỉ của Phù Trầm từ đến nay theo chủ nghĩa nhân đạo, đặc biệt là trong dịp Tết , so với các xí nghiệp tư nhân hận thể kéo dài nhân viên tới giờ cơm tất niên mới thả , thời gian nghỉ của Phù Trầm quả thật cho các đồng nghiệp trong nghề ganh tị đến rơi lệ.

 

Gần tới giao thừa hơn mười ngày liền tránh giờ cao điểm trở về, lập tức cho nghỉ, còn nhân tiện giúp các nhân viên đặt vé máy bay về quê, công ty thanh toán bộ.

 

Trần Kỵ cảm thấy đối với mỗi gia đình mà , tiền kiếm hết, đoàn tụ mới là quan trọng nhất.

 

Huống hồ nhân viên thể vững vàng ở , cho dù nghỉ sớm hơn nữa, tiền cũng kiếm nhiều hơn so với đồng nghiệp ở công ty khác.

 

Sáng sớm ngày nghỉ đầu tiên, Chu Phù mơ mơ màng màng từ trong giấc mộng tỉnh .

 

Lúc ngủ yên , mà là khát nước đánh thức, chỉ trách đêm qua mất quá nhiều nước.

 

Khi tỉnh , mắt nhắm mở , cơ thể cũng nhúc nhích.

 

Chỉ nhúc nhích một chút liền phát hiện vẫn kẻ đầu têu giam cầm thật chặt ở trong n.g.ự.c ấm áp, thể nhúc nhích .

 

Tư thế lẽ khác nhiều so với đêm qua khi cô mê man ngủ .

 

Thậm chí…

 

Anh vẫn ngoài!

 

Cô gái nhỏ trong lòng động tĩnh, cho dù động tĩnh nhỏ hơn nữa, Trần Kỵ cũng thể nhạy bén phát hiện .

 

Nửa khuôn mặt đàn ông ghé sâu trong cổ cô, hít sâu một , khi ngửi sảng khoái buông lỏng sức lực ôm ở bên eo Chu Phù, cơ thể vẫn duy trì tư thế ôm cô lòng, cánh tay dài tìm kiếm phía tủ đầu giường, đưa ly giữ nhiệt đến mặt Chu Phù, hiểu ngầm đút tới bên miệng cô.

 

Thậm chí cần cô miệng, cũng cô lúc tỉnh rốt cuộc gì, nhu cầu gì.

 

Cho nên mỗi đêm hâm nóng một ly nước ở đầu giường, cũng là thói quen và cô ngủ chung với .

 

Đối với chuyện chăm sóc Chu Phù, Trần Kỵ luôn thích từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.

 

Miệng ly ấm áp đụng tới bên môi Chu Phù, cô gái nhỏ mơ hồ lẩm bẩm một câu: “Anh buông em , em dậy uống.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-265-ngoai-truyen-1.html.]

Giọng Trần Kỵ mang theo chút khàn khàn lúc mới tỉnh: “Có ống hút.”

 

Cho nên cũng thể uống, nỡ buông .

 

Chu Phù lúc cũng bao nhiêu sức lực, đang vươn một tay cầm lấy ly uống của , cần đút, nhưng mà mới di chuyển một chút, cô bỗng nhiên cảm giác sự tồn tại đặc biệt của .

 

Trong nháy mắt, đỏ ửng từ cổ trắng nõn của Chu Phù leo thẳng tới vành tai, cuối cùng cả khuôn mặt cô hồng nhạt đến mức thấy , cả đều nóng bừng.

 

Giọng của cô gái nhỏ đổi, hổ yếu ớt: “Anh… Ra ngoài …”

 

Con của Trần Kỵ từ khi dẫn cô thế giới lớn, con đường đùa giỡn lưu manh hổ xảy thể ngăn cản.

 

Anh , đến gần hơn một chút, đôi môi mỏng lạnh dán sát vành tai mềm mại nóng bỏng của cô, giọng trầm xuống, tiếng lẫn lộn vui vẻ, mơ hồ còn mang theo chút ý châm biếm: “Đợi lát nữa… Để một lát …”

 

“!” Chu Phù cũng sắp cho hổ chết, đó là nơi thể việc gì liền đợi !

 

“Trần Kỵ!” Ngay cả cách xưng hô mật như A Kỵ, cô cũng gọi nữa, lập tức bằng tên thường gọi nhất đây, nhưng giống với hương vị đây, chỉ đơn thuần khác với cách xưng hô “A Kỵ” .

 

Bình thường khi gọi tên , nó nghĩa là nghiêm túc.

 

Chu Phù gọi xong, rõ ràng cảm giác sự tồn tại của dường như sâu sắc hơn.

 

Cô gái nhỏ kinh ngạc cắn môi, nhất thời dám nhúc nhích nữa.

 

Sợ rằng khi cả đêm, lập tức bắt lấy cô và tiếp tục .

 

đè nén cảm xúc hổ khô khốc xuống, đàn ông ưa nhẹ ưa nặng, lập tức đổi giọng: “A Kỵ, ngoài , em đau…”

 

Tuy rằng ngữ khí và lời tỏ vẻ đáng thương chính cô cũng nổi da gà, nhưng hết tới khác ở chỗ Trần Kỵ tác dụng.

 

Cả đời Trần Kỵ dường như thu hút bởi bộ dạng nũng của Chu Phù nhất.

 

Từ nhỏ đến lớn đều .

 

Từ nhỏ đến lớn đều hung dữ, khác dám nũng ở mặt , nhưng Chu Phù dám, còn nào cũng thành công.

Loading...