Anh Luôn Ở Đây - Chương 276: Ngoại truyện 12

Cập nhật lúc: 2025-03-01 04:25:21
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tốc độ gõ chữ của Chu Phù nhanh, đang mấy năm nay Lục Minh Bạc ở Bắc Lâm ăn uống thoải mái như , đến mức sắp xếp giường bệnh cũng thừa dịp Tết. Sau khi gõ xong từng chữ, cô mới lạnh lùng nhớ tới quan hệ gần đây của hai bọn họ dường như còn hổ, nhanh, cô xóa sạch sẽ, chỉ hỏi cô xin địa chỉ bệnh viện, nghĩ thầm Trần Kỵ nhất định thể giúp một chút.

 

Một lát , Trần Kỵ bưng bát mì hoành thánh nóng hổi , còn thuận tiện cắt cho cô một đĩa trái cây tươi.

 

Chu Phù ăn, chuyện của Hứa Tư Điềm với , khi xong, cô ngước mắt : “Có cách gì giúp cô ? Em mới gọi video cho cô , tuy rằng cô vẫn luôn híp mắt, nhưng em xem trong video, phòng ba cô nhiều , ngay cả chỗ cũng .”

 

Trần Kỵ gật đầu, để cô ăn nhân lúc còn nóng, lạnh nhạt : “Việc nhỏ, tiên phái qua sắp xếp một chuyến.”

 

Mãi cho đến tối hôm đó, Chu Phù mới hiểu chữ “ tiên” trong lời của Trần Kỵ là ý gì.

 

Chạng vạng tối, Lục Minh Bạc gọi điện thoại tới, mời hai cùng đến quán thịt nướng gần trường trung học Kim Đường.

 

Nói là gặp, thật thông qua hai bọn họ để tìm hiểu tin tức bên Hứa Tư Điềm.

 

Từ Hứa Tư Điềm chia tay với , khi cho bộ phương thức liên lạc của Lục Minh Bạc danh sách đen, liền liên lạc với Hứa Tư Điềm nữa.

 

Vốn tưởng rằng chỉ là chia tay mà thôi, cũng chuyện gì ghê gớm, nhưng liên tiếp nhiều ngày gặp Hứa Tư Điềm, trong lòng liền mơ hồ luống cuống.

 

Vốn định qua năm mới mới tính, nhưng hơn nửa đêm hôm qua, Trần Kỵ bất chợt đến nhà cướp sạch bao cao su, quả thật cho ít kích thích.

 

Cơn tức giận kìm nén nổi.

 

Đến thời gian hẹn buổi tối, khi Chu Phù và Trần Kỵ tay trong tay xuất hiện trong quán thịt nướng lâu gặp, Lục Minh Bạc uống say mèm, chai rượu bên cạnh đổ đầy đất.

 

Rượu lên đầu, chuyện cũng bắt đầu kiêng nể gì, ánh mắt thoáng bàn tay mười ngón của hai đang nắm chặt, lè lưỡi : “Hai buông tay cho ông đây, mặt còn thể thống gì nữa.”

 

Trần Kỵ để ý tới , nắm tay Chu Phù chặt hơn một chút, giống như sợ cục cưng quý giá cướp , một giây cũng nỡ buông .

 

Lục Minh Bạc cau mày, vô cùng uất ức: “A Kỵ, thể xem xét ảnh hưởng , vợ của em đều chạy , hai còn ở mặt em nắm tay ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-276-ngoai-truyen-12.html.]

 

Trần Kỵ chút để ý rút mấy tờ khăn giấy, khom lưng lau ghế cho Chu Phù mới để cô xuống, đó nhếch khóe môi với Lục Minh Bạc: “Cậu  và Hứa Tư Điềm nhiều năm như đều đối xử với như thế ?”

 

“Quân tử báo thù, tám năm muộn.”

 

Lục Minh Bạc: “…”

 

Ngữ khí Trần Kỵ lời vô cùng thoải mái, nhưng tai Chu Phù, nhịn trong lòng thắt .

 

Cô gái nhỏ nghiêng đầu về phía , khẽ kéo ngón tay xuống: “Anh lúc … cũng giống như ?”

 

Lời Trần Kỵ còn kịp trả lời, Lục Minh Bạc lọt tai, vội cướp lời tiếp: “Anh Kỵ so với em mạnh hơn nhiều, đỏ trắng trộn lẫn, uống c.h.ế.t thì uống chỗ chết, hết cách , uống say thì cứ nghĩ đến chị, nghĩ đến chị tìm thấy chị, chỉ thể liều mạng uống.”

 

Lúc mặt mày Chu Phù liền đỏ lên, bàn tay to của Trần Kỵ nhanh dò tới đỉnh tóc cô xoa xoa: “Nghe dóc .”

 

Lục Minh Bạc lúc đang say rượu, miệng đầy lời thật đổ ngoài: “Em dóc, tin gọi Hứa Tư Điềm tới, lập tức hỏi cô một chút.”

 

Trần Kỵ một tiếng: “Được, ở Bắc Lâm mấy năm nay uổng công, chủ đích nhiều như , chờ ở chỗ .”

 

Cảm xúc của Lục Minh Bạc trầm xuống, cầm lấy chai rượu rót vài ngụm, hai con ngươi còn hào quang, lời cũng thấp, giống như hai khác trong ấn tượng của : “Em nhớ cô lắm , em thật sự cách nào cả.”

 

“Mỗi năm… Từ tiểu học trở , mỗi năm ăn Tết, cô đều ngừng xuất hiện mặt em, nhưng năm nay… Em tìm thấy cô nữa.”

 

“Có em thật sự đánh mất cô …”

 

——

 

Tác giả lời :

 

Trần Kỵ: Cậu uống , vợ cho uống rượu ở bên ngoài. Thừa dịp , quyết định chuyện áo cưới, từ từ uống, lát nữa trả tiền. (Tiếng sự đau khổ của khác)

Loading...