Anh Luôn Ở Đây - Chương 277: Ngoại truyện 13

Cập nhật lúc: 2025-03-01 13:05:02
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Minh Bạc tự rót rượu, một chai rỗng liền lập tức một chai khác.

 

Trần Kỵ coi như thấy, bình tĩnh gọi hai đĩa tôm hùm đất mà Chu Phù thích ăn, kiên nhẫn cẩn thận lột vỏ cho cô.

 

Chu Phù hiếm khi tham gia bữa tiệc, từng thấy qua cách uống của Lục Minh Bạc, cô lo lắng xảy án mạng, nhất thời thất thần, chú ý tới thịt tôm Trần Kỵ đưa tới bên miệng cô.

 

“Mặc kệ , nên .” Trần Kỵ lười biếng theo tầm mắt cô, nhanh rời mắt, đút tôm chấm nước sốt miệng Chu Phù, “Há miệng.”

 

Chu Phù bất giác lời theo.

 

“Tất cả xã giao mấy năm nay của Phù Trầm đều là mặt, thể uống đến chết,  cũng c.h.ế.t .” Trần Kỵ thuận miệng , “Mạng của thằng nhóc quá , để cho chịu chút đau khổ nhớ lâu cũng .”

 

Chu Phù nghĩ tới Hứa Tư Điềm gần sang năm mới ở trong phòng bệnh ngay cả một chỗ cũng , lòng cũng cứng rắn, trong ánh mắt về phía Lục Minh Bạc cũng thiếu chút đồng tình.

 

Mãi cho đến khi hai , Trần Kỵ mới một câu về tình hình gần đây của Hứa Tư Điềm cho Lục Minh Bạc .

 

Lục Minh Bạc liền nhíu mày, cầm lấy áo khoác liền , dậy nghiến chặt răng: “Sao cô với em sớm…”

 

Trần Kỵ một câu: “Sớm với ích lợi gì, quan tâm ?”

 

Lục Minh Bạc dỗi lên tiếng, bước chân rời vô cùng lo lắng.

 

Chu Phù theo hướng Lục Minh Bạc biến mất, trong ánh mắt mang theo lo lắng: “Có Bắc Lâm tìm Điềm Điềm ?”

 

Trần Kỵ “Ừm” một tiếng: “Nếu sẽ hết thuốc chữa.”

 

Chu Phù chút bối rối, một mặt hy vọng Lục Minh Bạc thể bù đắp bộ nợ Hứa Tư Điềm , một mặt lo lắng Hứa Tư Điềm thật vất vả mới hạ quyết tâm rời xa , giờ phút bỗng nhiên tìm tới cửa, sẽ vui, ngữ khí của cô chần chừ: “Vậy Hứa Tư Điềm bên đó…”

 

“Em yên tâm , việc cấp bách bây giờ là giúp Hứa Tư Điềm giải quyết chuyện của ba cô .” Trần Kỵ thanh toán xong, nắm tay cô về nhà, : “Thằng nhóc ở Bắc Lâm nhiều năm như , tích góp từng tí một nhiều phương pháp, còn cơ sở tình cảm với Hứa Tư Điềm, hiện tại trong lòng mang theo áy náy, vì phái một liên quan việc, còn bằng để Lục Minh Bạc tự một chuyến, nhất định thể chu nhất.”

 

Trong việc xử lý những chuyện , Trần Kỵ vẫn tin tưởng năng lực của Lục Minh Bạc, huống hồ hiện tại giúp chính là ba cô dâu tương lai của Lục Minh Bạc, như thế nào cũng sẽ cố gắng biểu hiện một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-277-ngoai-truyen-13.html.]

 

Buổi tối trở về nhà, khi hai tắm rửa xong, Trần Kỵ vẫn giống như tối hôm qua, kiên nhẫn cầm máy sấy tóc Chu Phù sấy tóc.

 

Chu Phù cái gì cũng cần , chỉ cần hưởng thụ, rảnh rỗi liền tiếp tục ôm điện thoại chơi.

 

Chỉ chốc lát , Đơn Đình Đình gửi tin nhắn tới, giữa những hàng chữ khó nén vui sướng.

 

【Chúc Chúc, đoán tối hôm qua lúc tớ với ba tớ đến nhà hàng ăn cơm tất niên thấy ai?】

 

Điều kiện gia đình Đơn Đình Đình tệ, ngày thường cả nhà đều dựa giúp việc chăm sóc, đến thời gian ăn Tết , dì giúp việc đều nghỉ phép về nhà, cho nên cơm tất niên hàng năm đều giải quyết ở khách sạn bên ngoài.

 

Chu Phù tiện tay trả lời:【Ai ?】

 

Đơn Đình Đình:【Chu Gia Hân!】

 

Hôm nay cái tên , Chu Phù thể mặt đổi sắc, nội tâm hề gợn sóng.

 

Đơn Đình Đình tiếp tục gửi tin nhắn:【Cậu đoán cô đang gì?】

 

Chu Phù:【Ăn cơm tất niên ?】

 

Vào giờ giao thừa, gặp ở nhà hàng khách sạn, cô khó nghĩ chuyện khác.

 

Đơn Đình Đình :【Nói thể cũng tin, bưng đĩa cho bàn chúng tớ là cô !】

 

Chu Phù giật mở mắt, Chu Gia Hân sẽ lưu lạc đến nước , ngược cô thật ngờ.

 

Trong công ty cũng ai mối quan hệ cùng cha khác giữa Chu Phù và Chu Gia Hân, Đơn Đình Đình đoán cô nhất định giật , còn phổ cập khoa học cho cô:【Nghe Lý Thuận , nhà Chu Gia Hân xảy chuyện gì. Dù cha cũng tiền, ở Anh còn bắt, công ty của ba cô cũng nguyên nhân gì , cho nên cô liền từ công chúa nhỏ đó biến thành bình thường , giống như ngay cả chỗ ở cũng từ biệt thự lớn đổi thành phòng trọ nhỏ, gần sang năm mới còn chạy ngoài kiếm sống.】

 

Chu Phù vẫn chút khó hiểu:【Bằng cấp của cô cũng ? Cho dù thể Phù Trầm, các viện thiết kế khác hẳn là cũng thể chứ?】

 

Đơn Đình Đình:【Người Phù Trầm đuổi ngoài, trong nghề ai dám tiếp nhận chứ, ít nhất ở Bắc Lâm, nghề kiến trúc đừng nghĩ, huống hồ bằng cấp đổi giữa chừng của cô cũng chỉ bình thường thôi. Ban đầu chúng tớ cho rằng cô học cùng trường với sếp nên mới cảm thấy lợi hại, đó mới là một chuyện.】

Loading...