Anh Luôn Ở Đây - Chương 280: Ngoại truyện 16

Cập nhật lúc: 2025-03-02 11:36:18
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện hoang đường , Trần Kỵ quả thật chỉ thuận miệng đùa Chu Phù.

 

Mặc dù đắn gì, nhưng trong chuyện đau lòng cho Chu Phù, bao giờ mơ hồ.

 

Phòng học cũng là nơi riêng tư của , mới nỡ để cho Chu Phù ở nơi công cộng như chịu một chút uất ức.

 

Hai ở vị trí cũ, giống như lúc cùng bàn , câu câu hàn huyên một lát, Chu Phù lấy điện thoại chụp ảnh lưu niệm.

 

Từ những cành cây to bên ngoài cửa sổ và cảnh lớp học cho đến những dấu vết nhỏ vô tình để bàn, cô đều chụp tất cả thứ.

 

Một tay Trần Kỵ chống cằm, khuỷu tay lười biếng chống lên bàn học, ánh mắt dính Chu Phù, cô tới , liền đuổi theo tới đó.

 

Trước đây với chủ nhiệm lớp Liêu Vĩ Phúc, một tính tình chỉ chằm chằm bạn cùng bàn của .

 

Trước khi chuyến trở về thăm nơi cũ gần kết thúc, Chu Phù mơ hồ cảm thấy bụng đau.

 

Trong thời gian sự chăm sóc của Trần Kỵ, cơ thể cô điều dưỡng tệ, buổi tối ít khi mất ngủ, kỳ kinh nguyệt cũng quy luật.

 

Cô chăm chú tính toán ngày tháng, gần như là lúc tới, chỉ là mấy ngày nay chỉ lo qua Tết âm lịch nên cô quên mất việc .

 

Đau nhưng thật đau như , chỉ một chút buồn bực, nhưng hổ là giống như lúc , bên cạnh cô mang theo mấy thứ .

 

Ngược xe Trần Kỵ chuẩn sẵn, nhưng hôm nay đường nhỏ, hai bộ tới.

 

Người đàn ông thấy vẻ mặt và động tác dừng của cô, liền lập tức hiểu rõ tình huống, lúc chọc cho dở dở .

 

Cô gái thật đúng là ông trời đặc biệt phái tới xử lý .

 

“Em nhớ xem, ngay cả quy trình cũng hết ?” Tiếng của Trần Kỵ trầm khàn, “Cần dạo quầy bán đồ vặt một chuyến nữa ?”

 

Chu Phù hợp lý hợp tình bĩu môi với .

 

“Phục , bà cố nội.” Trong lời bất đắc dĩ của Trần Kỵ lộ vẻ nuông chiều giấu , “Chờ .”

 

Cũng may ông chủ quầy bán đồ vặt là địa phương, mặc dù giờ phút là nghỉ đông, nhưng cửa hàng nhỏ vẫn mở như cũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-280-ngoai-truyen-16.html.]

 

Trần Kỵ còn xa lạ gì với chuyện mua băng vệ sinh, thậm chí thể coi là thành thạo.

 

Sau khi trở về cùng Chu Phù đến phòng vệ sinh cuối hành lang.

 

Chu Phù ở bên trong qua cả buổi. Lúc , liền thấy Trần Kỵ lười biếng tựa hành lang chờ cô.

 

Cô bỗng nhiên cong mí mắt , : “Em nhớ hình như cũng thường đợi em ở ngoài toilet.”

 

“Không thường xuyên, mà là mỗi chuyến.” Sau khi hai thật sự ở bên , bí mật nhỏ khó thể mở miệng đây, dường như cũng cần che giấu nữa, nhắc tới đều thẳng thắn vô tư.

 

Chu Phù nghiêng đầu: “Vì ?”

 

“Sợ em lề mề đến Tết cũng nỡ ngoài.” Trần Kỵ mỉa mai cô.

 

Chu Phù: “…”

 

“Sợ em bắt nạt.” Trần Kỵ trêu ghẹo xong, đắn trả lời cô, “Từ lớp chúng tới toilet, ở giữa còn qua phòng cung cấp nước nóng, đoạn đó khí ngột ngạt nhất, bọn côn đồ hút thuốc đánh thích tụ tập ở chỗ đó nhất.”

 

Cô gái nhỏ của xinh và đáng chú ý như , yên tâm chứ.

 

Chu Phù nhịn : “Tên côn đồ hút thuốc đánh , còn ?”

 

Đầu lưỡi Trần Kỵ lưu manh đẩy đẩy gò má, cô chọc tức : “Đã quen với em , hiện tại lá gan là càng lúc càng lớn, lời em dám ở mặt ?”

 

Chu Phù sang chuyện khác: “Sao luôn sợ em bắt nạt thế?”

 

“Em vẻ dễ bắt nạt, ai cũng bắt nạt một chút.” Trần Kỵ mới đắn một lát còn đắn nữa, siết chặt hàm răng đưa tay nắm cằm cô, “Dáng vẻ của cô gái nhỏ , bắt nạt đến nhất định , chỉ thể bắt nạt, khác nghĩ cũng đừng nghĩ.”

 

Chu Phù: “…”

 

Ra khỏi cổng trường trung học Kim Đường, Trần Kỵ giống như , dẫn cô đến bên cạnh chiếc xe máy quen thuộc: “Sao bỗng nhiên khu vui chơi ? Cũng là nghi thức trở nơi cũ ?”

 

“Xem như .” Chu Phù gật đầu.

 

lẽ “nơi cũ” chỉ một ý nghĩa.

Loading...