Anh Luôn Ở Đây - Chương 282: Ngoại truyện 18

Cập nhật lúc: 2025-03-02 11:36:47
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Kỵ thường xuyên ở phòng sách trong nhà sửa bản vẽ cho cô, sửa phê bình, phê bình xong tự dỗ dành, dỗ dành và dỗ dành, thắp đèn tăng ca ban đêm.

 

Tuy thể xác và tinh thần mệt mỏi, nhưng dù cũng thành xong, cũng ai thể dễ dàng qua .

 

Cũng may kết quả cuối cùng .

 

Cuối tháng sáu, khoa kiến trúc Bắc Lâm tổ chức lễ nghiệp, Trần Kỵ hiếm khi mặc âu phục, tham gia với Chu Phù.

 

Trong thời gian đó ép mời lên sân khấu phát biểu một ít diễn thuyết chảnh lên trời.

 

Lúc bục tất cả đều là sinh viên nghiệp cùng chuyên ngành với Chu Phù, đều tình bạn học năm năm với Chu Phù, cho nên đối đầu với Trần Kỵ cũng ít một chút e sợ, đánh bạo hỏi thể đặc biệt cho các bạn một cơ hội phỏng vấn Phù Trầm .

 

Tâm tình Trần Kỵ dường như cũng tệ lắm, hiếm khi tự hạ cánh cửa : “Hai giờ thi , tám giờ hỏi nhanh, cảm thấy thể thì khi lễ nghiệp kết thúc, liên hệ điện thoại màn hình.”

 

Dưới bục kinh ngạc, hỏi: “Đàn , phương thức liên lạc là riêng tư của ?”

 

Chu Phù mỉm ngước mắt , , lẽ là Lục Minh bạc.

 

Cô đang nghĩ ngợi, Trần Kỵ tiếp tục : “Cảm thấy lắm, cũng , cũng thể liên lạc điện thoại . Giữa tháng bảy, Chu Phù và hôn lễ ở Bắc Lâm, hy vọng đến lúc đó thể nể mặt tới.”

 

trêu chọc : “Cơ hội phỏng vấn tình cảm là để tham gia hôn lễ.”

 

“Món quà cũng quá trâu bò .”

 

Chu Phù nhịn .

 

Từ hôm nay khi qua năm mới trở Bắc Lâm, Trần Kỵ vẫn luôn lặng lẽ chuẩn công việc hôn lễ.

 

Lúc đăng ký kết hôn vội vàng, cho cô nghi thức gì, lúc đơn giản là hai bên đều xác định tình cảm của đối phương đối với , cảm thấy nghiêm túc cũng cần vội vã hết nghi thức, nhưng lúc hứa hẹn với cô, những thứ nên cho cô nhất định sẽ cho cô.

 

Những lời Trần Kỵ với Chu Phù, ngoại trừ cuối ở giường lừa gạt cô, còn bao giờ thất hứa.

 

Nói đến nhất định thể .

 

Toàn bộ hôn lễ do một tay  Trần Kỵ lo liệu, cần Chu Phù lo lắng gì.

 

Chỉ áo cưới qua tay .

 

Cô gái nhỏ giữ cảm giác bí ẩn cuối cùng, cái gì cũng cần đến sắp xếp, Trần Kỵ cũng thuận theo ý của cô. Đối với áo cưới, cũng hỏi đến một chút, chỉ giữ vẻ ngạc nhiên đến ngày hôn lễ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-282-ngoai-truyen-18.html.]

Đêm hôn lễ, hai ngủ riêng, Chu Phù vẫn ở nhà như cũ, Trần Kỵ thì tùy ý chọn một căn nhà gần đó, chịu đựng một đêm.

 

Ở chung với cô lâu, bất chợt tách , chỉ cảm thấy mỗi một chỗ tế bào đều đang kêu gào quen, thích ứng .

 

Mà Chu Phù ngủ ngon lành, vô tâm vô phế (*).

 

(*) Vô tâm vô phế (没心没肺): Tạm hiểu là “Không tim, phổi”, thường chỉ vô tâm, nhẫn tâm, suy nghĩ đơn giản, thiếu suy nghĩ, thậm chí là… ngu đần.)

 

Trần Kỵ thật vất vả chịu đựng đến bình minh. Lúc gọi điện thoại cho cô, đầu dây bên truyền đến thanh âm mơ hồ mang theo âm mũi đặc sệt, giọng là lúc mới tỉnh.

 

Người đàn ông nhất thời chút thoải mái: “Không còn thể ngủ ngon như ?”

 

Thế mà suốt một đêm! Mở mắt đến bình minh!

 

Chu Phù còn giọng khác thường của , ừ ừ hai tiếng đáp: “Anh ở đây, em sớm ngủ .”

 

Khó buổi tối cần tăng ca, thì như .

 

Trần Kỵ: “… Đêm nay sẽ trừng phạt em.”

 

Chu Phù: “…?”

 

“Vật nhỏ lương tâm.” Trần Kỵ lạnh lùng thầm một câu, “Không sợ chạy suốt đêm, đón dâu ?

 

Lúc Chu Phù mới tỉnh, đầu óc còn mơ hồ: “A? Không kết hôn ? Vậy em ngủ thêm một lát nhé, lúc cần trang điểm…”

 

Trần Kỵ suýt chút nữa tức chết: “Ngủ cái rắm, lên trang điểm, chờ ông đây cưới em.”

 

Chu Phù mơ hồ ngáp một cái: “Không chạy suốt đêm ?”

 

Trần Kỵ lạnh như băng “Ừ” một tiếng: “Suốt đêm chạy lầu nhà em.”

 

Chu Phù: “…”

 

——

 

Tác giả lời :

 

Chúc Chúc: Tiếc vãi, thể ngủ nướng.

 

Trần Kỵ:?

Loading...