Chu Phù sững sờ  chằm chằm  khung chat,  hiểu  Trần Kỵ gửi qua ba chữ , cô bất giác nuốt nước miếng.
 
Cô cầm điện thoại, chạy chậm về phía cửa sổ sát đất của khách sạn theo bản năng, trán kề sát  cửa sổ thủy tinh, cô vén rèm lụa lên, con ngươi  ngừng   ngoài cửa sổ, nhưng vẫn   thấy  đàn ông trong tưởng tượng.
 
Sau một lúc lâu, Chu Phù rời mắt,  đó nhịn   cong môi , tự giễu    dính chặt Trần Kỵ  . Lúc   mới   công tác vài ngày,  mà ảo tưởng  sẽ đột nhiên xuất hiện ở thành phố bên cạnh cách Bắc Lâm hơn hai tiếng  xe.
 
  thể  thừa nhận,   trong đầu cô bỗng nhiên toát  ý nghĩ  thực tế , nỗi nhớ  trong lòng dường như đạt tới đỉnh cao.
 
Không khống chế   loại xúc động  lập tức  thấy .
 
Chu Phù  khung chat im lặng ,  khi Trần Kỵ gửi xong mấy chữ cuối cùng,  liền   thêm gì nữa,  lẽ là cất điện thoại  tiếp tục xã giao.
 
Vẻ mặt cô gái nhỏ ít nhiều  chút cô đơn, ngơ ngác ôm điện thoại  ở sô pha bên giường chờ một lát,  đợi  tiếp tục gửi tin nhắn tới, ngược  cô đợi  tiếng chuông báo thức lúc .
 
Tiếng chuông báo thức trong phòng ngủ yên tĩnh  vẻ hết sức chói tai, kéo suy nghĩ của Chu Phù từ   Trần Kỵ trở về.
 
Cô tùy ý đặt điện thoại lên bàn  nhỏ bên cạnh, xỏ dép lê    phòng tắm.
 
Ngẩn  phát lâu, mặt nạ dưỡng da  mặt cũng  khô ráo, Chu Phù vội vàng bóc xuống, hai tay kề    lấy chút nước. Sau khi vỗ lên mặt mấy cái, cô vẫn cảm thấy  hăng say, khoé mắt  thấy bồn tắm bên cạnh bồn rửa tay, động tác dừng  vài giây, dứt khoát đóng vòi nước ,  thẳng về phía bồn tắm.
 
Nước nóng hổi  nhanh tích tụ đầy một bồn, nóng hầm hập,  ngừng bốc khói trắng  bên ngoài. Chu Phù   kinh nghiệm ngâm  trong nước,    nhớ nổi còn  thử nhiệt độ nước , cô tìm kiếm mũi chân đang   , làn da non nớt tiếp xúc với mặt nước, nóng đến mức cô co  một chút.
 
Trong nháy mắt đầu óc trống rỗng, cô gái nhỏ  bất động bên cạnh bồn tắm một lát, một lúc lâu mới lấy  tinh thần.
 
Sau khi từng  kinh nghiệm  bỏng, lúc  cô vội vàng mở công tắc nước lạnh một lát. Trước khi  , cô khom lưng đưa tay cẩn thận thăm dò nhiệt độ nước,  khi bảo đảm giữ ấm nhiệt độ  vặn, Chu Phù mới  nhanh  chậm bước , cả  chìm  trong nước.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-301.html.]
Nước ấm thuần khiết  vượt qua trán trơn bóng, suy nghĩ của cô gái nhỏ  một  nữa  khống chế  trở    Trần Kỵ.
 
Cảnh tượng  nhiều lắm,  cho cô nhịn   nhớ tới ngày đầu tiên  đến Anh tìm Trần Kỵ.
 
Sau khi   đón về nhà,  cẩn thận chuẩn  nước cho cô trong bồn tắm.
 
Không cần cô quan tâm nhiệt độ, luôn luôn  vặn.
 
Lúc   ở bên cạnh, dường như cô  thể  cần lo lắng nhiều về bất cứ chuyện gì,  luôn  thể suy nghĩ chu  hơn cô.
 
Đại khái là cuộc sống trôi qua lâu như , sự ỷ  của cô đối với  cũng vô hình trung càng ngày càng nhiều.
 
Cho nên cho dù là xa  ngắn ngủi vài ngày, cũng  thể  cho đủ loại chuyện lớn nhỏ trong cuộc sống của cô đều nhịn   nhớ tới .
 
Nghĩ như , con  của Trần Kỵ hình như còn  ngang ngược.
 
Lặng lẽ chiều hư cô, để cả đời  cô  rời xa  .
 
Đang nghĩ ngợi, ngoài cửa khách sạn truyền đến tiếng chuông cửa dồn dập.
 
Chu Phù nhớ rõ  đó khi ở Anh, Trần Kỵ từng dặn dò qua cô rằng ngâm   thể quá lâu, cũng  thể khóa chặt cửa phòng tắm mà hãy để  một cái khe, cho nên giờ phút  tiếng chuông cửa ngoài phòng   vô cùng rõ ràng.
 
Tưởng là Phương Hân  Đơn Đình Đình tìm  ăn khuya, Chu Phù  lấy điện thoại  theo bản năng, bảo các cô  về phòng đợi một lát, cô lập tức tắm rửa xong liền  .
 
Chỉ là  khi  xung quanh mới phát hiện,  khi bước , dường như điện thoại  để   ghế sô pha nhỏ cạnh cửa sổ sát đất.
 
Chuông cửa liên tiếp vang lên vài ,  ngoài cửa dường như   ý định rời .