Anh Luôn Ở Đây - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-03-05 13:04:11
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bị em dọa.” Đầu lưỡi Trần Kỵ đẩy đẩy gò má, cổ họng cũng nén nhanh, “Anh cho rằng hơn nửa đêm, ma nữ đến.”

 

Lời hiển nhiên là bậy, ở ngoài là bởi vì bỗng nhiên ôm bà xã ngày nhớ đêm mong, kích động hổ .

 

“Sao bỗng nhiên trở về cũng với ?” Một bên tay Trần Kỵ vẫn ôm , tay vứt bỏ điều khiển từ xa, dò tới trán cô, dịu dàng vén sợi tóc loạn của cô gái nhỏ tai, “Nói với , đón em.”

 

Chu Phù ghé n.g.ự.c , hai tay nâng má lên: “Bất chợt kiểm tra.”

 

Trần Kỵ lười biếng nở nụ : “Vậy bà xã lớn nhất còn hài lòng đối với kết quả kiểm tra ?”

 

“Coi như miễn cưỡng vượt qua kiểm tra.” Mí mắt Chu Phù cong cong, còn , “Thật cho một bất ngờ nho nhỏ.”

 

Chu Phù xê dịch thể, tiến đến gần hơn mặt : “Có bất ngờ gì ?”

 

Trần Kỵ trả lời ngay, chỉ đưa tay từ bên hông cô di chuyển xuống, đó tăng thêm chút sức lực đè xuống, để cho cô kề sát : “Tự em cảm giác một chút , bất ngờ .”

 

Hai má Chu Phù trong nháy mắt liền đỏ lên.

 

Chuyện đó giống như nước chảy thành sông, tiểu biệt thắng tân hôn (*).

 

(*) “tiểu biệt thắng tân hôn” để chỉ việc xa cách một chút, sẽ mang cảm xúc “mạnh” hơn cả cảm xúc trong đêm tân hôn.

 

Chỉ là trong phòng tắm tốn một hai tiếng, khi các góc trong nhà đều buông tha, giày vò cho đến khi trời sáng, Trần Kỵ mới thể thỏa mãn buông tha cô.

 

Chế độ Phù Trầm vô cùng nhân tính hóa, công tác trở về bình thường đều hai ngày nghỉ, để nghỉ ngơi một chút, thanh thản định điều chỉnh nhịp điệu việc và nghỉ ngơi.

 

Chu Phù ở nhà ung dung Trần Kỵ nuôi hai ngày trở công ty, nhanh quỹ đạo.

 

đại khái là bởi vì thời gian đến thành phố bên cạnh liền kéo dài gần hai mươi ngày, mỗi ngày ngoài căn cứ, gió thổi phơi nắng tàu xe mệt nhọc. Sau khi trở về trong một thời gian dài, Chu Phù luôn cảm thấy chút mệt mỏi, mỗi ngày giống như là ngủ tỉnh, mệt mệt, thậm chí ngay cả cũng khống chế mệt mỏi.

 

Cũng may khi giai đoạn điều tra nghiên cứu kết thúc, nhiệm vụ công tác trong thời gian ngắn cũng nhiều, cô thành cũng vất vả lắm.

 

Trần Kỵ thấy cô cả ngày ỉu xìu, lo lắng cô ảnh hưởng đến khẩu vị, mỗi ngày càng bỏ hơn 100% sức lực, nghĩ cách cho cô đủ loại đồ ngọt tươi ngon.

 

ngoài ý đó là, cô gái nhỏ mặc dù mệt rã rời, nhưng khẩu vị so với hơn ít.

 

Lúc chằm chằm mới thể ăn hết non nửa chén cơm, hiện tại cũng cần phí tâm dỗ dành, cô thể ngoan ngoãn ăn xong.

 

Xế chiều thứ năm, Lục Minh Bạc gọi điện thoại cho Trần Kỵ, cục quy hoạch bên bữa tiệc.

 

Trong thời gian , Hứa Tư Điềm bận rộn chuyện xuất ngoại, Lục Minh Bạc một lòng một đuổi nước ngoài, sức lực ít nhiều chút đủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-306.html.]

Trần Kỵ vốn ý định , nghĩ thế, vẫn đáp ứng.

 

Ngoài , còn chút tâm tư khác.

 

Chạng vạng còn tan tầm, về nhà sớm, Chu Phù xong một bàn cơm tối ấm lên.

 

Sau đó gửi tin nhắn cho cô:【Buổi tối xã giao, bữa tối xong , em tan tầm về nhà ăn vặn.】

 

Chu Phù vội trả lời:【Dạ.】

 

Trần Kỵ tiếp tục ám chỉ:【Anh , buổi tối, , ứng, thù lao.】

 

Chu Phù hiểu:【Biết , em thấy gửi .】

 

Trần Kỵ: …

 

Trần Kỵ dứt khoát đưa yêu cầu:【Buổi tối em nhớ gọi điện thoại tới kiểm tra.】

 

Trong nháy mắt Chu Phù thấy tin nhắn, buồn :【Biết , em nhất định sẽ kiểm tra .】

 

Người đàn ông mỉm hài lòng với chiếc điện thoại.

 

Đến bữa tiệc, Trần Kỵ vẫn như cũ là bộ dạng mà Lục Minh Bạc khinh thường, t.h.u.ố.c lá và rượu một chút dính, một ly nước chanh giành lấy thiên hạ.

 

Hơn một tiếng , màn hình điện thoại đặt bàn rượu cuối cùng cũng sáng lên.

 

Bốn chữ kiêu ngạo đắc ý trong nháy mắt lên mặt Trần Kỵ, đàn ông hắng giọng, liếc mắt Lục Minh Bạc bên cạnh, đặc biệt đưa màn hình điện thoại cho : “Kiểm tra đến .”

 

Lục Minh Bạc: “…”

 

Trần Kỵ nỡ để cho Chu Phù chờ quá lâu, khoe khoang xong, lập tức bắt máy mặt một bàn .

 

Sau đó trong nháy mắt video điện thoại hiện rõ ràng, biểu cảm đàn ông đột nhiên ngơ ngẩn.

 

Đầu bên video, Chu Phù giơ que thử thai nhắm ngay ống kính, mặt ít nhiều mang theo chút vui sướng và luống cuống.

 

Thật lâu , Trần Kỵ rốt cuộc tìm giọng , đàn ông từ đến nay trầm bướng bỉnh, hiếm thấy xuất hiện tâm tình căng thẳng, thậm chí ngay cả chuyện cũng mang theo chút cà lăm: “Cái, ý gì…?”

 

Cô gái nhỏ c/ắn môi , cũng chút chần chừ: “Hình như… thể là, là …”

 

“Có ?”

 

Chu Phù khẽ gật đầu: “Em xem hướng dẫn sử dụng , hai vạch chắc là… …”

Loading...