Vì  đổi  chỗ , thế nên ngày đầu tiên của tuần mới ,   đến trường sớm hơn bình thường một chút.
Thầy chủ nhiệm Liêu Vĩ Phúc   bục giảng phát thành tích thi giữa kì.
Sau khi   nhận xong, dựa  thứ tự mà điều chỉnh đến chỗ  tương ứng.
Vì thu dọn ngăn bàn để đổi bàn ghế, nên trong lớp náo loạn ầm ĩ.
Lúc Chu Phù đến lớp, hơn nửa lớp  đổi xong vị trí.
Hứa Tư Điềm lẻ loi  ở bàn thứ hai tổ một, bộ mặt đau khổ cúi đầu ỉu xìu, lúc  lúc  xoay    về phía bàn cuối.
Chu Phù tìm chủ nhiệm lớp lấy thành tích của ,  thứ hai của lớp, cũng  lãng phí mấy trăm ngàn tiền phụ đạo tại nhà lúc ở Bắc Lâm.
Cô  đến  Hứa Tư Điềm một bàn  xuống.
Vừa mới   qua,   thấy cô  than vãn: “Tớ mà cũng thi  kém như  thì  .”
Chu Phù: “…”
Lời  lọt  trong tai  khác, sẽ  giễu cợt là  vẻ, nhưng Chu Phù  ý của cô , nghĩ nghĩ cũng hợp tình hợp lý.
Cô  theo tầm mắt của Hứa Tư Điềm, vốn bàn cuối tổ bốn là bàn của cô và Trần Kỵ, lúc   đang   là Chu Chi Tình.
Chu Phù nhẹ giọng hỏi: “Thành tích của Chu Chi Tình…kém như  ?”
Tuy xét theo bề ngoài của cô , tuyệt đối   kiểu  để tâm  chuyện học tập, nhưng cũng  đến mức  thứ nhất từ  lên chứ.
“Không  kém đến mức , cô  cố ý đó.” Hứa Tư Điềm lắc lắc đầu, “Vì từ  đến nay Trần Kỵ đều lười thi, nghìn năm đều hạng nhất từ  lên, cô   cùng Trần Kỵ  cùng bàn, cố tình nộp giấy trắng, cho dù thành tích bình thường của cô  kém, thì  trong nhà cũng  quản.”
Chu Phù im lặng,  vị trí trống bên cạnh Chu Chi Tình, đột nhiên cũng  cùng cảm nhận như Hứa Tư Điềm.
 dường như sắc mặt của Chu Chi Tình lúc  cũng  hề   như tưởng tượng.
Hứa Tư Điềm bẹp miệng : “ mà  thi  Trần Kỵ tới, vì  đổi  là Lục Minh Bạc với   cùng một bàn.”
 Chu Phù: “…”
Hứa Tư Điềm  đầu  thấy vẻ mặt Lục Minh Bạc  đầy sự phấn khích, tức giận : “Cậu  xem bộ dạng rẻ rúng của   kìa!”
Chu Phù: “…”
Chu Phù nghĩ chút,  : “Cậu    cạnh tớ là ai ?”
Hứa Tư Điềm lắc lắc đầu: “Có thể là lớp trưởng hoặc lớp phó học tập, bọn họ bình thường thành tích khá .”
Chu Phù “Ừm”, giọng điệu khó tránh khỏi  chút thất vọng.
 mà mấy giây , Trần Kỵ  nghênh ngang  về phía cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-31.html.]
Sau đó  lười biếng  đến  vị trí bên cạnh cô, lưu manh : “Bạn cùng bàn mới,  quen một chút chứ?”
Chu Phù do dự  nhắc nhở : “Thầy chủ nhiệm  dựa theo thứ tự …”
Thiếu niên  , lông mày nhướng lên,  nhanh  chậm lấy thành tích từ trong tay đặt lên bàn, hai ngón chỉ , thong thả đẩy đến  mặt Chu Phù,  cô với một biểu cảm “Cô coi thường ai”, đầu ngón tay nhẹ nhàng chỉ chỉ  chỗ thứ hạng.
Thứ nhất.
Chu Phù kinh ngạc há miệng,   nên lời.
Hứa Tư Điềm cũng nhịn   mà thốt lên một tiếng “ĐM”.
Trần Kỵ nhếch môi  nhẹ mà  ai  thể phát hiện , kiêu ngạo đưa tay véo mặt tròn của Chu Phù, giọng điệu thiếu đòn: “Không     cái gì mà chăm chỉ học tập,    cầu xin  vô cùng   bạn cùng bàn với ?”
Chu Phù: “…”
Cô rõ ràng! Không ! Nói câu !
Còn    cầu xin….
Thiếu niên lười biếng  cô: “Không  chuyện gì mà ông đây   .”
Cả buổi sáng, khóe môi của Chu Phù  hề hạ xuống.
Chính   nhận , nhưng ngược   bộ đều  Trần Kỵ để mắt đến,  như   gì : “Bạn cùng bàn, cũng  cần  hưng phấn như .”
Chu Phù cố nén  trừng mắt  .
Lúc   thanh minh cho  mấy câu, lớp trưởng cầm mấy tờ đơn  đến  bàn hai ,  đó thông báo với  bộ lớp: “Thầy chủ nhiệm bảo    ngày tháng năm sinh, địa chỉ quê quán còn  điền  điện thoại nữa, mỗi tổ điền một tờ, từ bàn thứ nhất, điền xong chuyển tiếp xuống  là .”
Chu Phù nhận lấy tờ giấy, từng nét bút cẩn thận,  xong đưa cho Trần Kỵ.
Người  nhận lấy, chỉ  qua loa mấy chữ   xuống ngủ tiếp.
Chu Phù cầm lấy chuyển xuống.
Hứa Tư Điềm nhận lấy, lướt ngang qua một cái, bất giác “Ồ” một tiếng, vội vàng đưa tay vỗ vỗ Chu Phù: “Chúc Chúc, hóa  sinh nhật  là  Giáng sinh một ngày ,    chính là đêm Bình An ?”
Chu Phù gật đầu.
Hứa Tư Điềm tiếp tục : “Vậy sắp đến .”
“Ừm.”
“Cậu chuẩn  như nào ?”
Chu Phù ngây ,  đó mang chút thất vọng : “Không ,   đều là ba  còn  bạn  của tớ chuẩn , năm nay bọn họ   ở đây.”
“Không   , năm nay  bọn tớ.” Hứa Tư Điềm yêu thương xoa xoa hai má của cô, đáy mắt đột nhiên lóe lên, “ ! Tớ nhớ ban ngày đêm Bình An, trường chúng  với mấy trường trung học khác  trận thi đấu bóng rổ, chúng   thể cùng   xem! Món quà sinh nhật    bao nhiêu,  các  trai nhỏ chơi bóng rổ cao một mét tám.”
Hứa Tư Điềm tiếp tục hưng phấn : “Cậu  Lộ Trạch Châu ? Chính là rapper nổi tiếng gần đây, siêu  trai, bạn  của tớ đang mê  ,   lúc    trong đội bóng rổ trường trung học bên cạnh, a a a, đội bóng rổ trường bọn họ nhất định sẽ dựa theo    tiêu chuẩn, Chúc Chúc, chúng  lúc đến mỗi  mang một bình nước, nhất định  xông xuống đưa!”