Một  thời gian  lâu  khi trôi qua, Chu Phù mới bỗng nhiên nhận thấy , giáo viên mầm non dường như   lâu   gọi điện thoại cho  mách lẻo.
 
Nhóc quỷ Trần Thương Lục  là chính cô sinh ,    thể  hiểu tính tình của  nhóc .
 
Chu Phù đối với  nhóc  thể nhanh chóng cải tà quy chính, cũng  ôm bao nhiêu hy vọng, luôn cảm thấy yên tĩnh chắc chắn sẽ  yêu quái.
 
Trưa hôm nay  khi tan tầm còn gần nửa tiếng, Chu Phù tiện tay lưu  một nửa bản vẽ, tắt máy tính xong động tác nhanh chóng thu dọn xong túi xách,  đó  thẳng đến phòng  việc của Trần Kỵ một chuyến.
 
Lúc   phòng  việc, Trần Kỵ vẫn giống như thường ngày,  cũng  ngẩng đầu lên, cụp mắt, tầm mắt  chằm chằm  bản vẽ dày đặc  bàn.
 
Thấy  tới hồi lâu  lên tiếng, bút máy  tay  đàn ông dừng một chút, ngòi bút dính một vệt mực đen  giấy than.
 
Một giây , Trần Kỵ ngẩng đầu lên theo bản năng, ánh mắt  Chu Phù trong nháy mắt, khóe môi bất giác cong lên: “Lãnh đạo đến thị sát công tác ?”
 
Trần Kỵ  xong liền từ  ghế giám đốc rộng rãi  dậy,  chân nổi gió  vài bước tới bên cạnh Chu Phù. Anh tiện tay xách túi cho cô, đặt ở  bàn  việc,  đó nắm bàn tay nhỏ bé của cô, dẫn  đến  ghế    mới , bàn tay to ấm áp đặt lên vai cô, vỗ nhẹ một cái, ý bảo cô  xuống.
 
Chu Phù cũng  khách khí với , lập tức chiếm lấy chỗ .
 
Bàn tay to của Trần Kỵ ở  vai cô, sức lực   bóp giúp cô vài cái, ngón cái còn vô cùng săn sóc đặt ở phía  cổ cô. Khi  sấp lâu ngày hoặc vẽ  màn hình máy tính, vị trí dễ dàng đau nhức nhất, nhẹ nhàng di chuyển theo vòng tròn.
 
Chu Phù bất giác ngửa cằm, bởi vì mấy động tác đơn giản nhưng đúng chỗ của , mệt mỏi ở xương cổ trong nháy mắt giảm   ít.
 
Trần Kỵ  xoa bóp cho cô, giọng  từ phía  cô truyền đến, ngữ khí luôn luôn cưng chiều: “Lãnh đạo  chỉ thị gì ?”
 
Chu Phù tiện tay cầm lấy cái ly  đặt  bàn hỏi: “Em khát quá,  thể uống một ngụm  ?”
 
“Khách khí với  ?” Trần Kỵ khẽ , “Ở chỗ ,  cái gì em  thể chứ? Em bảo  dùng miệng đút cho em,  cũng   theo.”
 
Không chỉ  theo,  còn  vui vẻ .
 
Chu Phù: “…”
 
Sau khi Chu Phù uống một ngụm , cuối cùng cũng bắt đầu vấn đề: “Em cảm thấy Trần Thương Lục gần đây  đúng lắm.”
 
Trần Kỵ: “?”
 
Trong ấn tượng của , trong  thời gian ,  bộ cục diện rối rắm của Trần Thương Lục đều do một tay Lục Thiên Sơn dọn dẹp,  những chuyện  thể để  khác , chắc là Chu Phù   mới đúng.
 
Trần Kỵ im lặng hai giây, chần chừ mở miệng: “Thằng nhóc  gần đây…    ngoan ?”
 
“Chính là bởi vì quá ngoan nên em mới cảm thấy  đúng.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-337.html.]
Trần Kỵ liế/m môi : “Vậy hôm nào   hỏi tình hình.”
 
Chu Phù hờ hững “Ừm” một tiếng,  định dừng  lâu trong phòng  việc, chỉ ngửa đầu hỏi : “Ông chủ ơi.”
 
Trần Kỵ: “?”
 
“Hôm nay em  về sớm,  ?”
 
“Anh dám    ?”
 
Chu Phù cong môi .
 
Hơn nửa tiếng  khi Chu Phù rời khỏi phòng  việc, Trần Kỵ mới bỗng nhiên phản ứng , hôm nay cô về sớm,  chừng đó là lập tức  đến chỗ Lục Thiên Sơn đột kích Trần Thương Lục.
 
Trong  thời gian , Trần Thương Lục vẫn ở nhà Lục Thiên Sơn, thế giới hai  Trần Kỵ sống  thoải mái, suýt chút nữa  quên bên ngoài còn  một đứa con trai.
 
Nghĩ ,  vội vàng gọi điện thoại cho Lục Thiên Sơn, vốn định thông báo cho ông một tiếng là Chu Phù  thể sẽ  qua, để cho ông  kiềm chế Trần Thương Lục một chút, tránh cho quá  càn,   ruột  nhóc bắt gặp, ba  bọn họ đều chịu  nổi.
 
 nào ngờ, cuộc điện thoại  của  vẫn gọi chậm.
 
Chu Phù  đến nhà họ Lục, Trần Thương Lục cũng   bắt tại trận.
 
Trần Kỵ   nhiều lời,  dậy vội vàng chạy về nhà.
 
Từ  khi Trần Thương Lục  thể   và chạy nhảy, Trần Kỵ liền đồng ý với đề nghị lúc  của Lục Thiên Sơn, cả nhà chuyển đến biệt thự sân vườn cách công ty  xa.
 
Hoàn cảnh địa phương cũng , Trần Thương Lục  thể chơi,  thể hoạt động cũng nhiều.
 
Lúc  Trần Kỵ vội vã thắng xe  sân vườn, còn  xuống xe  dự cảm  việc đại trọng  .
 
Người đàn ông  xuyên thấu qua cửa sổ xe  sân, quả nhiên thấy Trần Thương Lục chắp tay  lưng, ngoan ngoãn  ở cửa nhà.
 
Mà cửa biệt thự  đóng chặt.
 
Ba đến năm   vườn bên cạnh  thấy tình hình , cũng  dám mở cửa cho  bé.
 
Cậu bé ủ rũ lang thang  cửa nhà một hồi, cuối cùng chỉ  thể  đến trong vườn hoa, lên chiếc xe mô hình chạy bằng điện  yêu thích nhất.
 
Các mô hình thu nhỏ tỉ lệ như Chiến Thần GTR, ngoại trừ kích thước  chút chênh lệch với chiếc xe của Trần Kỵ , còn  gần như tái hiện  hảo, đầy đủ chức năng.
 
Lúc  Trần Kỵ đặc biệt đặt tới đưa cho  bé  quà sinh nhật, thằng nhóc  phấn khích  lâu.
 
Chu Phù thì hết chỗ   lâu.