Từ  khi ăn chocolate Lục Minh Bạc đưa, Hứa Tư Điềm    mặt   nào nữa.
 
Anh  cô   , Hứa Tư Điềm   là thật  giả, nhưng cô    lên chắc là cũng  tệ lắm. Dù  lúc ở nhà, mỗi  chỉ cần cô , ngay cả ba Hứa Lương Dung và  Khương Tân Liên cũng sẽ  theo, khen cô là bé cưng,  cô  lên thật xinh .
 
Vì thế bắt đầu từ ngày hôm , Hứa Tư Điềm chỉ cần   thấy Lục Minh Bạc, cô sẽ  đổi nụ  theo bản năng.
 
 dần dần cô bắt đầu phát giác, con  Lục Minh Bạc  giống như chỉ  lỗ tai mà   mắt như .
 
Cô  quá lớn,  sẽ bực , còn cô  rạng rỡ thì      thấy.
 
Dù là như thế, Hứa Tư Điềm vẫn  ngại phiền toái nhận nhiệm vụ đưa cơm cho .
 
Rõ ràng là đang ở độ tuổi   vẫn  vững vàng, nhưng cô vẫn nguyện ý cắn răng, phấn khích mà  tới  lui một chuyến  một chuyến đến nhà Lục Minh Bạc và nhà của .
 
Lục Minh Bạc xem như ăn cơm trăm nhà lớn lên.
 
Trong nhà    lớn dạy dỗ, cả ngày ở bên ngoài điên cuồng và ngang tàng, về đến nhà  cơm liền ăn,   sẽ  quan tâm rốt cuộc là ai đưa tới, dù  cũng   là cha  ruột của .
 
Ba năm mẫu giáo, Hứa Tư Điềm lặng lẽ đưa cơm cho  ba năm.
 
Ban ngày  học, hai  vẫn  cùng bàn.
 
Vốn tính như thế nào, đều là quan hệ khá quen thuộc.
 
Hết   tới  khác tính tình Hứa Tư Điềm quá mức hướng nội, lá gan  cực kỳ nhỏ, chỉ cần Lục Minh Bạc  chủ động  chuyện với cô, cô cũng  dám tự tiện mở miệng.
 
Mà từ  khi cô  , tầm mắt Lục Minh Bạc liền  dừng    cô nữa.
 
Phần lớn thời gian,  đều chơi với con trai.
 
Làm động tác chọc , gây chuyện thị phi, chút mánh khóe  của tên khốn, Lục Minh Bạc   ít việc.
 
Hứa Tư Điềm chỉ dám im lặng  ở vị trí  xa, lặng lẽ   chớp mắt.
 
Cô  thể hòa nhập , nhưng tầm mắt cũng  bao giờ rời khỏi  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-346.html.]
 
Khi đó cô cũng  rõ tại    như , cũng  bao giờ  tâm tư  tìm tòi nghiên cứu. Tính tình cô trẻ con, trong lòng  hiểu   phân chia   phạm trù “ một nhà”, thích   liền vẫn luôn  .
 
Vốn tưởng rằng cuộc sống như , sẽ  biến cố nho nhỏ nhà trẻ lên tiểu học  phá vỡ.
 
Chỉ là  Hứa Tư Điềm cũng thật  ngờ đó là thật kỳ diệu, hai    xếp  cùng một lớp.
 
Ngồi cùng bàn ba năm, Hứa Tư Điềm  rõ sở thích và thói quen của Lục Minh Bạc. Lúc chọn vị trí, cô  dễ dàng trở thành bạn cùng bàn của .
 
Lục Minh Bạc đến trễ,  tới chỗ  của cô, cô gái nhỏ vui vẻ  cần  cũng hiểu.
 
Khó   Hứa Tư Điềm  nhát gan nữa,  đợi đến khi  mở miệng với  thì mới dám  chuyện, cô lấy hết dũng khí thật lớn, cẩn thận ngẩng đầu  với Lục Minh Bạc, : “Thật trùng hợp nhỉ?”
 
Lục Minh Bạc sửng sốt, mặt  chút  đổi  cô vài ,  đó   một tiếng  đến nhóm khác tìm  em quen  chơi.
 
Phản ứng  giống như    rõ Hứa Tư Điềm đang  cái gì,    trùng hợp ở chỗ nào,  cái gì mà trùng hợp,  cũng   hứng thú gì để , cho nên ngay cả hỏi cũng  hỏi nhiều một câu.
 
Anh thậm chí  nhận  bạn cùng bàn mới ở tiểu học thật  chính là đứa nhỏ ở nhà trẻ ba năm , là Hứa Tư Điềm mỗi ngày  ở bên cạnh .
 
Hứa Tư Điềm bắt đầu an ủi chính  rằng điều   bình thường, mặc dù bọn họ  cùng bàn ba năm, nhưng lời  qua  thể đếm   đầu ngón tay.
 
Bình thường  chỉ thích chơi chung với con trai,   nhiều bạn chơi xung quanh, cô  là một kẻ hèn nhát   cảm giác tồn tại,  đối với    quá nhiều ấn tượng là chuyện  bình thường.
 
Suốt sáu năm, quan hệ giữa hai  vẫn như cũ so với     một chút khác biệt.
 
Nhiều lắm thì Lục Minh Bạc thỉnh thoảng sẽ mượn sách bài tập của cô để chép,  nghĩ tới bài tập   sẽ    thấy từng câu từng chữ, từ  đầu tiên  mượn bài tập, chữ  sách bài tập của Hứa Tư Điềm càng ngày càng  hơn.
 
Ngoài ,  còn chủ đề nào khác.
 
 cũng may, ngoại trừ  , bên cạnh  cũng    con gái khác xuất hiện.
 
Hứa Tư Điềm vốn cho rằng Lục Minh bạc chỉ đơn thuần  thích chơi với con gái, loại ảo tưởng  vẫn kéo dài đến khi lên cấp hai, cô  một nữ sinh từ trường khác chuyển tới phá vỡ.
 
Năm lớp tám, cha  Chu Chi Tình bởi vì công việc chuyển , gia đình  thể ở  thành phố để tiếp tục cuộc sống.
 
Bởi vì quan hệ học bạ và hộ khẩu, cô  theo ông bà nội trở  Kim Đường học tập.