Anh Luôn Ở Đây - Chương 352

Cập nhật lúc: 2025-03-11 04:31:00
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên những yêu cuối cùng cũng sẽ đến với , cho dù là xa nhiều năm, luôn luôn phận quan tâm và liên quan để cho bọn họ gặp một nữa.

 

Cách vài ngày, nhân viên nhà hàng và Hứa Tư Điềm đổi ca, bởi vì nguyên nhân cá nhân nên thương lượng đổi ca với Hứa Tư Điềm, lúc là lâu dài.

 

Hứa Tư Điềm cũng rốt cuộc là xuất phát từ nguyên do gì, mà hề nghĩ ngợi liền đồng ý.

 

Mà Lục Minh Bạc cũng đúng như lời bạn cùng phòng , lâu lâu sẽ cùng bạn bè đến nhà hàng tổ chức.

 

Sau đó vài , cuối cùng cũng chú ý tới Hứa Tư Điềm, nhưng cũng chỉ là sửng sốt một chút, đó ý tứ gật đầu.

 

Ban đầu mấy trở về, thấy còn vui vẻ, túm năm tụm ba , nhưng về , mỗi chỉ một đến.

 

Đến là uống rượu, pha trộn đỏ trắng mà uống, như là mệt mỏi và say.

 

Hứa Tư Điềm cau mày đưa rượu, nhắc nhở đừng chà đạp sức khỏe, cảm thấy tư cách gì quan tâm .

 

Cuối cùng tiến triển bản chất một nữa, chính là buổi tối hôm đó.

 

Bạn cùng phòng mới mua một cái máy uốn tóc, bảo Hứa Tư Điềm luyện tập cho cô , một đầu tóc xoăn lông cừu nhỏ phủ lên vai. Lúc Hứa Tư Điềm soi gương, bản cũng nhịn ngẩn .

 

mà thời gian vội vàng, cô thêm nên thời gian tóc.

 

Đêm đó lúc cô đến, Lục Minh Bạc bàn uống hai bình rượu nhỏ. Sau khi Hứa Tư Điềm bàn giao công việc với đồng nghiệp xong, cô bưng thức ăn về phía bàn của .

 

Khi yên lặng đặt thức ăn xuống, chỉ thấy Lục Minh Bạc hiếm khi chủ động bắt chuyện với cô, ánh mắt bình tĩnh chằm chằm cô, lông mày nhíu , vẻ mặt rốt cuộc là ý gì.

 

Hai chân Hứa Tư Điềm đột nhiên như đổ chì, nặng nề đến mức nửa bước cũng nhúc nhích , ngơ ngác tại chỗ.

 

Sau một lúc lâu, Lục Minh Bạc nhạo một tiếng: “Tóc của cô…”

 

Hứa Tư Điềm siết chặt lòng bàn tay, hít sâu một , lạnh nhạt hỏi: “Tóc …”

 

Lục Minh Bạc dừng một chút rời mắt, tiện tay cầm lấy một ly rượu ngửa đầu rót xuống, lắc đầu: “Không gì.”

 

Lông mi Hứa Tư Điềm run lên, im lặng Lục Minh Bạc từ cao xuống đang say khướt, đó cô đột nhiên đem khay trong tay đặt lên bàn, kéo một cái ghế xuống.

 

Lục Minh Bạc ngước mắt cô một cái, cũng đuổi cô , thậm chí tiện tay cầm ly rượu cho cô, đẩy tới mặt cô: “Biết uống rượu ? Để mời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-352.html.]

 

Hứa Tư Điềm còn kịp lên tiếng, Lục Minh Bạc kéo khóe môi: “Quên đừng uống, thầy giáo vụ nhà cô hư con gái ông , g.i.ế.c .”

 

Hai tay Hứa Tư Điềm cầm ly, như lo lắng đổi ý, giọng chút gấp gáp: “ sẽ uống.”

 

Lục Minh Bạc mở to mắt: “Cô gấp cái gì? Cũng mời, uống rượu thì đổi nước chanh. Trước lúc Kỵ dẫn bà cô nhỏ của ngoài, đều chuyện ngu ngốc .”

 

Hứa Tư Điềm cúi đầu, lặp : “ sẽ uống.”

 

Lục Minh Bạc cũng thêm gì: “Được, uống .”,

 

Tửu lượng của Hứa Tư Điềm kém cỏi, Hồi còn học cấp ba ở KTV, một chai bia thể lập tức cho uống đến ngốc.

 

Hiện giờ cũng nhiều tiến bộ, Lục Minh Bạc uống rượu trắng, chỉ dám rót bia cho cô. Ly rượu nhỏ mới uống năm ly, Hứa Tư Điềm ngây ngốc, mồm miệng cũng rõ ràng lắm.

 

Tửu tráng túng nhân đảm, cô nhịn bắt đầu tìm hiểu Lục Minh Bạc gần đây rốt cuộc gặp chuyện gì.

 

(*) 酒壮怂人胆 (tửu tráng túng nhân đảm): Nghĩa là uống rượu thì yếu đuối nhút nhát cũng to gan hơn.

 

Lục Minh Bạc cũng giấu diếm, vẻ mặt khó chịu : “Có vài cũng thật giỏi, cũng bạn gái của , mặc kệ đồ, nếu thể, ông đây cũng cho nổi, nhưng cũng thể coi chứ? Tìm mượn xe để theo đuổi tên giàu trai, lái chiếc xe mà ba cho từ Kim Đường qua đây, cô đoán thế nào? Khi trả , bao cao su xe còn sạch cho ông đây! Có ghê tởm chứ!”

 

Hứa Tư Điềm một giây hỏi xong việc, một giây say đến mức hiểu tiếng .

 

Lục Minh Bạc lúc cũng say đến choáng váng, hai tên ngốc tụ cùng một chỗ, trông cậy thể trao đổi bình thường gì.

 

Ai nấy, ai nấy.

 

Hứa Tư Điềm híp mắt ghé bàn, hai má đỏ bừng, mái tóc dài lông cừu xoăn che khuất nửa bên mặt.

 

Lục Minh Bạc ngửa đầu uống nửa bình rượu, lúc cúi đầu, thấy bộ dạng bất tỉnh nhân sự của Hứa Tư Điềm.

 

Anh ấu trĩ đưa tay véo má cô, cô đẩy tát một cái.

 

“Hứa Tư Điềm!” Lục Minh Bạc mơ hồ kêu cô một tiếng.

 

Hứa Tư Điềm lẩm bẩm một câu: “Làm gì …”

 

Đầu ngón tay Lục Minh Bạc vân vê một sợi lông xoăn của cô, say khướt mà nhạo : “Hứa Tư Điềm, tóc của cô cũng quá …”

Loading...