Anh Luôn Ở Đây - Chương 359

Cập nhật lúc: 2025-03-12 04:35:31
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Chu Chi Tình đang đỏ mắt khi thấy Trần Kỵ mật với Chu Phù, cô tức giận đến mức ném bình nước cũng đưa cho Lục Minh Bạc. Anh lui cầu xin, chuyển hướng sang Hứa Tư Điềm, vốn tưởng rằng nước trong tay bạn cùng bàn nhất định là chuẩn cho , ngờ thậm chí ngay cả liếc mắt cũng một cái, cô lập tức về phía Lý Lương Tu của đội trường khác, đưa nước cho .

 

Lục Minh Bạc nghĩ thế nào cũng rõ, nước của Hứa Tư Điềm vì đưa cho Lý Lương Tu, đó vẫn Chu Phù rằng Hứa Tư Điềm hai bọn họ đều chọn vóc dáng cao nhất mà đưa.

 

Lục Minh Bạc thật ngờ, qua nhiều năm như , thể gặp sớm quen ở đây.

 

Lục Minh Bạc trầm mặc một lát, khi mạnh mẽ kiềm chế chút ghen tuông chua xót nào đó, chuyện chuẩn Hứa Lương Dung chuyển phòng bệnh.

 

Kết quả Khương Tân Liên cảm ơn cần phiền toái, Lý Lương Tu sắp xếp xong xuôi, may mà cha ở bệnh viện chút quan hệ.

 

Hứa Lương Dung uống thuốc xong, bình truyền nước liền chuẩn xuống nghỉ ngơi, vì quấy rầy ông nên chỉ để một Khương Tân Liên ở trong phòng.

 

Ba trẻ tuổi cùng ngoài. Dọc theo đường , mặt Hứa Tư Điềm nở nụ , trò chuyện với Lý Lương Tu chút chuyện lý thú thời sinh viên , đưa đến bãi đỗ xe.

 

Lý Lương Tu vẻ , hai trò chuyện ăn ý, Lục Minh Bạc ở bên cạnh chen một câu.

 

Bởi vì là như , lúc ở bên với Hứa Tư Điềm, luôn do một cô líu ríu , chỉ cần im lặng lắng , thỉnh thoảng trả lời là đủ .

 

Sau khi tiễn Lý Lương Tu , Lục Minh Bạc vẫn ý định rời .

 

Hứa Tư Điềm nghiêng đầu một cái, bốn mắt , nên lời.

 

Rõ ràng lúc cô thích chuyện với nhất.

 

Hai xa bình tĩnh đến mức một tia gợn sóng.

 

Không cãi , lời gì khó , thậm chí khi chia tay lâu, cô còn ăn cháo mua, gọi điện thoại bảo đón về nhà một chuyến.

 

Cho nên khi gặp , Hứa Tư Điềm cũng ý đối chọi gay gắt.

 

quả thật nghĩ nên cái gì cho , dù là quan hệ bạn trai bạn gái cũ.

 

Sau một lúc lâu, cuối cùng Lục Minh Bạc nhịn mở miệng hỏi cô: “Sao tới giúp em thế?”

 

“Bạn của ba viện ở bệnh viện , lúc đến thăm vặn gặp .” Hứa Tư Điềm cũng ngại với , nhưng giọng điệu bây giờ còn hương vị của một cô gái nhỏ như nữa, chỉ coi là hàng xóm đồng hương bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-359.html.]

 

trong lỗ tai Lục Minh Bạc cũng là một hương vị, trong lời của chua xót khó nén: “Chỉ lớp mười gặp qua một , vặn gặp còn thể nhận .” 

 

Hứa Tư Điềm cũng nghĩ nhiều: “Ừm, em đưa nước cho mà.”

 

Lục Minh Bạc hừ lạnh một tiếng: “Em còn kiêu ngạo.”

 

Hứa Tư Điềm: “?”

 

Cô cảm thấy giọng điệu tối nay của Lục Minh Bạc là lạ, nhưng nghĩ đến phương diện ghen tuông.

 

Có lẽ trong tiềm thức cô đều cho rằng Lục Minh Bạc thích , từng nghĩ tới sẽ ghen vì .

 

Hứa Tư Điềm suy nghĩ một chút, bổ sung: “À đúng , trận bóng rổ đó, còn tỏ tình em, cho nên chúng em thể nhận đối phương cũng bình thường.”

 

Lục Minh Bạc: “…”

 

Anh tức giận, chua xót một câu: “Định nối tình xưa ?”

 

“A?” Hứa Tư Điềm ngước mắt , sửng sốt, đó vẻ mặt thẳng thắn , “Điều kiện của là gì, điều kiện của em là gì, ba đều là giáo sư đại học, khi về hưu cả nhà đều định cư ở Pháp, bản lịch sự, trình độ học vấn cao và việc , em lấy cái gì mà nối với chứ.”

 

Lục Minh Bạc nhíu mày: “Em chỗ nào so kém chứ, nhà em cũng tổ tiên mười tám đời là gia đình tiếng về văn học, em cũng là nghiên cứu sinh đại học, thầy giáo còn xem em là báu vật, nghiệp cũng kém, căn nhà tám trăm mét vuông ở trung tâm thành phố ngủ nhiều năm, điều kiện của tính là cái rắm gì chứ?”

 

Hứa Tư Điềm khen đến choáng váng, cô gãi đầu, thầm: “Nghe , em và còn môn đăng hộ đối ? À đúng , em vẫn học tiếng Pháp, chỉ môn đăng hộ đối, còn chuyện chuyên nghiệp nữa.”

 

“…”

 

Lần đầu tiên Lục Minh Bạc cắn lưỡi .

 

Đêm đó hỗ trợ, Hứa Tư Điềm cho , khách khí tiễn , thái độ vô cùng xa cách quy củ.

 

Anh nhớ rõ đây cô luôn thích dùng giọng điệu nhẹ nhàng của con gái năn nỉ : “Lục Minh Bạc để ý đến em , Lục Minh Bạc một cái , Lục Minh Bạc đừng vui nha.”

 

Mà hôm nay một tiếng “Cảm ơn” “Không cần” “Quá phiền ”.

 

Rõ ràng ngữ khí lễ phép bình thản, nhưng từng câu từng chữ giống như con kiến g/ặm cắn, cho cực kỳ khó chịu.

Loading...