Anh Luôn Ở Đây - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-02-05 04:56:57
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

【 Làm thể quên ? Các sớm chiều ở bên trong nửa năm mà.】

 

【 Hơn nữa lúc đó đều đang học cấp ba, cũng một đứa trẻ ba tuổi nhớ gì cả.】

 

Lăng Lộ Vũ hiểu: 【 Lúc vô cùng quan tâm đến ? Làm thể quên là quên hết chứ, mà ngay cả bình thường cũng thể trở thành một chút ấn tượng đúng ?】

 

Chu Phù hít sâu một , cô dám nhớ Trần Kỵ một câu “Xin ” với . Cảm giác lạ lẫm xa cách: 【 Đã lâu gặp, tớ và .】

 

Chu Phù tùy ý giơ tay lau nước mắt: 【 Cậu còn nhớ rõ năm lớp mười cùng bàn với ai ?】

 

Đối phương im lặng hồi lâu, lẽ là đang nhớ , mấy phút mới trả lời: 【…Hình như là một mập mạp học giỏi, nhưng tớ thực sự thể nhớ khuôn mặt của trông như thế nào…Cũng ấn tượng gì về tên.】

 

Lăng Lộ Vũ suy nghĩ một lúc tiếp: 【 đây là vì tớ tình cảm với ? Nếu là một trai, tớ chắc chắn sẽ nhớ rõ những nốt ruồi cơ bụng của .】

 

Chu Phù: …

 

thì khác cục cưng , thò gương mặt ngoài thì ai thể quên? Mà ngay cả khi chơi dương cầm trong một bữa tiệc đêm của trường trung học tư thục vài năm . Chỉ trong vài phút cho đến bây giờ, tường tỏ tình của trường, còn yêu ngay từ cái đầu tiên năm đó đang tìm kiếm thông tin liên lạc của đấy.】

 

【 Huống chi, Trần Kỵ đó, lúc đối với như …】

 

Chu Phù cắn môi, một lúc lâu mới lấy tinh thần: 【 Bởi vì, tớ giúp đỡ gia đình trong lúc khó khăn nhất khi mang thai , khi tớ đến nhà , thể hiểu một loại ý thức trách nhiệm nên mới đối với tớ như .】

 

Cũng bởi , năm đó của cô mới dám đột ngột đưa cô lẻ loi đến Kim Đường trong cảnh như .

 

Chỉ với vài lời, Chu Phù phá bỏ ý tưởng an ủi của Lăng Lộ Vũ.

 

nhất thời nghĩ khả năng nào khác, chỉ thể yếu ớt hỏi: 【 Sao…lâu như liên lạc với ?】

 

【 Khi chia tay, còn đưa lên thuyền ?】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-52.html.]

Chu Phù cố gắng kìm nước mắt, sụt sịt: 【Trong lúc đó… xảy một chuyện, lẽ nhất thời tớ cũng thể giải thích rõ ràng, cho nên hôm khác với . Lát nữa tớ còn đến chỗ bạn cùng phòng xem phòng trọ.】

 

【 Ờ ờ, thôi, chú ý an , nếu cần thể nhờ tớ cùng, đừng tự một .】

 

【 Ừm.】

 

Thật lâu , Chu Phù dậy từ bồn hoa cao lớn, bởi vì xổm quá lâu nên khi dậy, hai chân cô chút tê dại, thậm chí mắt đều mờ .

 

Cô vịn bồn bên cạnh, nhắm mắt một lúc lâu, đó hoa mắt mà sinh ảo giác , hiểu cô ngửi thấy một mùi gỗ trộn với t.h.u.ố.c lá quen thuộc.

 

Chu Phù mở mắt theo bản năng, khi thể rõ ràng vật mắt, bộ hành lang trống rỗng, một bóng .

 

Quả nhiên hẳn là ảo giác của cô.

 

nhà vệ sinh một nữa, đến bồn rửa tay nữa và rửa mặt bằng nước lạnh nhiều .

 

Trong lúc đó, một cô gái từ nhà vệ sinh bên cạnh bước , một một , tất cả đều đến bồn rửa tay.

 

Chu Phù nhường đường sang một bên theo bản năng, tiếp tục chuyện của .

 

Sau khi dùng khăn giấy lau sạch vết nước quanh mắt và mở mắt , Chu Phù mới nhận rằng những cô gái xung quanh dường như cũng tham gia cuộc phỏng vấn với cô .

 

Một vài trong họ, Chu Phù gặp một trong khi chờ đợi.

 

Có mấy đang trang điểm , chủ đề tự nhiên chuyển sang Trần Kỵ, thu hút sự chú ý của cô gái nhỏ trong cuộc phỏng vấn .

 

Từ đến nay đều như , dù lúc ở Kim Đường ở Bắc Lâm, đến cũng luôn trở thành tâm điểm bàn luận sôi nổi của .

 

“Này, mới phỏng vấn chúng , trẻ tuổi nhất chính là sếp của công ty chúng , các cô ?”

 

“Đương nhiên, trong nhóm kiến trúc Bắc Lâm, ai từng về Trần Kỵ chứ?” Người phụ nữ tô son xong, tao nhã đóng nắp : “Ngay cả giáo sư già ở trường chúng cũng dùng thiết kế của sách giáo khoa để phân tích trong các khóa học chuyên nghiệp. Ở đại học Bắc Lâm, lẽ ai từng tải bức tranh của về tranh thực hành vẽ tay ?”

Loading...