Giữa những tiếng thở dài, Chu Phù im lặng mím môi, cô liên tục lặp lặp để xác nhận từng câu từng chữ một trong thông báo tuyển dụng .
Đầu của công ty xây dựng Phù Trầm đúng như bạn cùng phòng , phần cao thể bước qua , tỷ lệ tuyển dụng cực kỳ thấp, trong sáu bảy cô gái cùng bàn, cô là duy nhất may mắn vượt qua vòng phỏng vấn và nhận thực tập.
Rõ ràng là một chuyện nên vui mừng nhưng cô thể nhịn mà trở nên lo lắng hơn.
Chu Phù im lặng tắt điện thoại, thể hiện một chút cử chỉ vui mừng nào của chiến thắng thể , cô cố gắng hết sức để giảm bớt cảm giác tồn tại của .
Cũng may hiệu quả tồi, mấy cô gái đều cam chịu cho rằng cả bàn đều diệt hết, bầu khí nhanh chóng hòa thuận trở .
Chu Phù thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi suy nghĩ, cô lấy điện thoại , bật máy ảnh và lặng lẽ chụp một bức ảnh về một bàn đồ ăn vặt đặc sắc của Kim Đường động nhiều.
Đây dường như là việc cô thường xuyên nhất khi rời Kim Đường.
Chỉ cần là bắt gặp thứ gì đó liên quan đến Kim Đường, cô sẽ cảm thấy nó vô cùng quý giá và vô cùng quý trọng nó.
Cô nhịn mà ghi thứ từng chút một.
Chu Phù gửi ảnh một nhóm nhỏ.
【 Các khi dễ ông đây gặm vỏ cây ở nước Anh, ăn đồ ngon, nửa đêm bỏ thuốc độc.】
Thân Thành Dương ngoi lên tiên, cực kì mạnh mẽ khiển trách hành động vô nhân đạo của Chu Phù.
Chu Phù mỉm : 【 Xin , tớ quên mất rằng ở Anh đang là sáng sớm.】
Lăng Lộ Vũ gửi một biểu tượng cảm xúc chảy nước miếng: 【 Oa, phong phú quá, đây là món gì?】
Chu Phù: 【 Đồ ăn vặt đặc sắc của Kim Đường.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-55.html.]
Họ ít nhiều cũng hiểu tình cảm đặc biệt mà Chu Phù dành cho Kim Đường là thế nào, hai trong nhóm đồng thời im lặng vài giây trở bình thường như cũ.
Lăng Lộ Vũ: 【 Trông ngon quá!】
Thân Thành Dương: 【 Quán ăn ở ? Tớ sẽ ghi cuốn sổ nhỏ của , chờ khi ông đây về nước, tớ sẽ khoe hàng trăm bữa!】
Chu Phù : 【Ở ngay lầu công ty tớ phỏng vấn hôm nay, hương vị cũng tệ lắm, chủ quán cũng khá , ừm đúng , hôm nay tớ vượt qua phỏng vấn thực tập . Sau tớ thể dùng tiền lương để đãi khách, về nước, ba chúng cùng ăn.】
Lăng Lộ Vũ lập tức giơ tay: 【 Tớ cảm thấy buổi tối hai chúng thể bỏ Thân Thành Dương, ăn một bữa, coi như chúc mừng vượt qua vòng phỏng vấn!】
Chu Phù: 【 Được thôi.】
Thân Thành Dương: 【 Không … Tớ rời nhóm, ai cũng đừng nghĩ đến việc níu kéo tớ.】
Lăng Lộ Vũ: 【 Cậu thích rời thì rời , ai quan tâm , @đậu hũ nhỏ Chúc Chúc, tớ lén đăng ảnh lên vòng bạn bè đây.】
Chu Phù gửi một tin “ừm”, tiện tay nhấp mở vòng bạn bè mới nhất của Lăng Lộ Vũ.
Bức ảnh mà cô chụp Lăng Lộ Vũ đăng lên, kèm theo dòng chữ là “Chúc Chúc nhà kiếm thật nhiều tiền mời ăn ngon!”
Chu Phù mỉm , thuận tay thả cho cô một lượt thích.
Ăn cơm trưa xong, Chu Phù gọi điện thoại cho bạn cùng phòng của cô là Tiêu Kỳ.
Lúc cô thuê nhà, Tiêu Kỳ rằng cô thuê căn nhà , tình cờ còn dư một phòng đơn, cô vẫn tìm bạn cùng phòng mới. Cô nếu như cô ngại thì thể thuê trực tiếp với cô , tiết kiệm tiền cho cả hai bên và đỡ rắc rối khi tìm môi giới.
Ban đầu Chu Phù vẫn còn do dự, dù trong cuộc sống ký túc xá của trường đại học trong mấy năm qua, mối quan hệ của với Tiêu Kỳ đều tương đối bình thường, bình thường khi ở chung, thể coi là khoan dung với cô ở nơi.
Buộc sống chung với , cuối cùng đau đầu vẫn là .
nhiều lúc quả thật thể cúi đầu hiện thực.
Mười năm trở đây, giá nhà đất ở Bắc Lâm tăng cao quá nhanh, thuê một phòng đơn vô cùng đơn giản ở trong khu vực đường vành đai 4, cô trả tới 4000 tệ mỗi tháng.