Anh Luôn Ở Đây - Chương 65
Cập nhật lúc: 2025-02-06 11:11:56
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-02-06 11:11:56
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
“Lọ thuốc.”
“À.” Chu Phù vội vàng lấy lọ thuốc từ trong túi , hai tay đưa tới đặt lòng bàn tay .
Rồi đó lo lắng mà cúi đầu xuống, cũng rốt cuộc cái gì.
Nhận lấy đồ, đàn ông thờ ơ xoay lọ thuốc.
Chắc hẳn lọ thuốc dùng lâu , chữ lọ mài mòn một chút bộ dạng ban đầu nữa, trầm giọng hỏi: “Bệnh gì?”
“Hả?”
Ngữ khí của Trần Kỵ thản nhiên: “Uống thuốc cái gì?”
Chu Phù thành thật trả lời : “Chỉ là thuốc giảm đau bình thường thôi, đau đầu đau bao tử đều thể uống .”
Người đàn ông vô thức nhíu mày: “Việc là từ lúc nào?”
“Cái gì…?”
“ hỏi bắt đầu uống thuốc là khi nào.”
“Ờ, chính là…mấy năm .”
“Đã uống liên tục mấy năm?”
Không tại , Chu Phù luôn cảm thấy ngữ khí trong câu cuối cùng của dường như nặng nề hơn ít, khiến khác hiểu trong lòng thấy hoảng hốt.
“Ừ…” Cô gật đầu.
Thật tác dụng phụ của thuốc lớn, cô cũng đối với cơ thể, nhưng nó rẻ hiệu quả, mấy đồng thể mua nhiều, bình thường lúc cô chịu đau sẽ uống mấy viên.
Thậm chí lúc cô cảm thấy, so với chi tiền ăn một bữa cơm tươm tất thì uống hai viên thuốc giảm đau cũng đủ .
Sắc mặt Trần Kỵ khó coi: “Đã kiểm tra sức khỏe ?”
“Hả?” Chu Phù cảm thấy lời của đối phương như đang dần dần lệch khỏi quỹ đạo, dường như đây là chuyện của một cấp như nên quản, “Không .”
Mặt đàn ông đen , đầu lưỡi đẩy đẩy hàm : “Cô công ty cần kiểm tra sức khỏe ?”
Chu Phù khẽ nhíu mày, cẩn thận : “ chỉ là thực tập sinh…”
Thực tập sinh hẳn là cần kiểm tra sức khỏe, cũng ai thông báo với cô.
Nghĩ , cô đột nhiên hiểu ý của Trần Kỵ, vội vàng mở miệng : “À ngài yên tâm, chỉ bệnh vặt tương đối nhiều, nhưng bệnh truyền nhiễm nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-65.html.]
Cũng là ảo giác của cô , cô luôn cảm thấy vẻ mặt của đàn ông lúc chút kì lạ, giống cấp . Ngược so với lúc , khi cô dội nước khi trong toilet, lúc đó thấy biểu cảm của chút tương tự, trong lúc tức giận dường như còn mang theo chút…tình cảm khác.
mà cũng chỉ thoáng qua một cái chớp mắt, đó trở về tư thế lãnh đạo cao cao tại thượng (*).
(*) Cao cao tại thượng (高高在上): chỉ địa vị cao, còn để chỉ lãnh đạo xa rời quần chúng, xa rời thực tế.
“Cô truyền nhiễm là truyền nhiễm ?” Người đàn ông lười biếng dựa ghế giám đốc, khẽ nâng cằm, cà lơ phất phơ cô, “Mà đến truyền nhiễm truyền nhiễm, bệnh vặt kiểm tra, lỡ như biến thành bệnh nặng, ở trong công ty xảy vấn đề, cô , cô chịu trách nhiệm ?”
Chu Phù thật sự ngờ uống thuốc giảm đau thì thể liên quan đến vấn đề chịu trách nhiệm, cô há miệng lên lời.
“HR thông báo cô nhậm chức cho cô công ty cần kiểm tra sức khỏe ?” Anh hỏi.
Chu Phù định , chợt thấy đàn ông thuận miệng một câu: “Vậy công việc của HR xem đúng chỗ lắm ——”
“Thông báo .” Chu Phù gần như tiếp lời theo bản năng, cô nghĩ mới đến Phù Trầm ngày đầu tiên, cũng bởi vì chút chuyện nhỏ mà khiến chị gái HR đối với cô tồi nhận , “Là quên…”
“Ừ…” Trần Kỵ cô, ý vị thâm trường (*) gật đầu, giọng hờ hững mỉa mai cô, “Vậy cô nên nhớ kĩ, việc gì đều thể thích nhớ thì nhớ, thích quên thì quên.”
(*) Ý vị thâm trường: ý vị sâu xa, ánh mắt nhiều ý tứ, thường ý chỉ ánh mắt chút ý trêu chọc.
Chu Phù khẽ nhíu mày, cô cảm thấy lời của ý gì đó, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp: “Được.”
Trần Kỵ: “Cuối tuần bảo nhân viên đưa cô đến bệnh viện kiểm tra sức khoẻ, chi phí kiểm tra sức khỏe của nhân viên đều do công ty thống nhất chi trả. Thứ hai tuần bàn việc của , thấy phiếu kiểm tra sức khỏe của cô.”
Chu Phù vội gật đầu: “Được.”
Từ phòng việc của Trần Kỵ , Chu Phù bất giác thở phào nhẹ nhõm..
Sau đó ngay lập tức ngửi thấy bên ngoài dường như mùi thức ăn bay qua.
Chắc là đồng nghiệp gọi đồ ăn bên ngoài đến, trong lòng Chu Phù nghĩ . Lúc cô chầm chậm từ hành lang ngoài thì thấy một đám vây ở giữa bàn dài.
Phương Hân ở trong đám vẫy tay về phía cô, “Chúc Chúc, mau đến đây.”
Chu Phù thấy thế, vội vàng chạy chậm đến bên cạnh cô : “Sao chị?”
“Không chứ? Sếp bên đó.” Phương Hân quan tâm hỏi.
Chu Phù lắc đầu, : “Không việc gì cả.”
Phương Hân gật đầu: “Vậy mau tới ăn đồ ăn ngon .”
“Đây là…?”
“Có thể là công ty trúng hạng mục lớn gì đó, tâm tình của sếp hôm nay hình như tồi, mời khách khao .” Phương Hân lấy một cái đĩa sạch sẽ đưa cho Chu Phù, tiến đến bên tai cô nhỏ giọng : “Sếp tay cực kỳ hào phóng, tất cả những món ăn đều là khách sạn Trà Lễ bên chuyên đưa tới, ở đó bình thường cũng , chứ đừng là bảo họ đưa tới cửa. Dù bình thường tụi chị chắc chắn cũng ăn như , nhanh nhanh nhanh, ăn nhiều chút, đừng lãng phí, chị hối hận vì mới ăn quá nhiều cơm của .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.