Vừa lúc bụng Chu Phù vẫn đang kêu ùng ục, cô cũng do dự nên vội vàng gật đầu.
Chỉ là càng ăn, cô cảm thấy màu sắc món ăn hiểu chút quen thuộc, giống như là cách đây lâu mới nếm qua.
Sau khi ăn xong, bao tử Chu Phù lập tức thoải mái hơn nhiều, còn đau đớn nữa, ngay cả đầu cũng còn khó chịu như .
Rất , thể tiết kiệm hai viên thuốc, Chu Phù hài lòng nở nụ .
Sau khi nhàm chán sổ tay quy tắc nửa tiếng, cuối cùng Chu Phù cũng nhận công việc đầu tiên khi nhậm chức.
như những gì bạn cùng phòng thực tập , mới công ty mấy ngày đầu cơ bản là sẽ sắp xếp công việc gì đó tính chất chuyên nghiệp cao hoặc công việc tương đối quan trọng
Vì những thứ học trong trường và những gì cần thiết trong viện thiết kế thật vẫn sự khác biệt lớn.
Ngược tự ý tham gia càng dễ tăng rắc rối cho đồng nghiệp, kéo dài tiến độ dự án.
Buổi sáng Phương Hân thêm Wechat của Chu Phù. Lúc cô gửi cho cô một liên kết, mở xem là địa chỉ trang web Cốc Đức chuyên ngành kiến trúc thường xuyên cần dùng đến.
Phương Hân: 【 Nếu em thấy chán thì lên các trang web tìm hiểu về những công trình thiết kế công cộng ở những thành phố nhỏ , đó phân tích về ý tưởng của kiến trúc sư và bối cảnh khu vực đó, thêm các bản vẽ mặt phẳng và bản vẽ mặt phẳng nữa, tổng hợp tất cả thành 1 file word trật tự một chút.】
【 Lúc chị tới cũng qua những thứ .】
Chu Phù vội trả lời: 【 Được.】
Trong tay việc để nên thời gian buổi chiều trôi qua nhanh.
Buổi tối lúc tan tầm, các đồng nghiệp hẹn ăn cơm xong về nhà. Chu Phù lo lắng vì trong túi thật sự quá nhiều tiền, bản mới một ngày cũng thể nhận lương, cô ngại ngùng từ chối: “Em về nhà ăn.”
Có đùa: “Cô gái nhỏ chắc chắn về nhà ăn cơm với bạn trai, chứ ăn với đám chó thiết kế của chúng thì ý nghĩa gì.”
Các đồng nghiệp thấy thế đều .
Thái độ của đối với cô đều , Chu Phù cũng xua tay: “Không .”
Đoàn chân chân thang máy. Chu Phù vốn là cuối cùng , nào ngờ tới lúc dừng chân ngước mắt lên thì thấy Trần Kỵ nhanh chậm theo thang máy.
Chu Phù lùi về phía hai bước theo bản năng, chỉ là trong thang máy đầy , cô thể lùi nữa, hiểu trán trơn bóng đập lên sống lưng rộng lớn của Trần Kỵ.
Đột nhiên tới gần khiến tim Chu Phù kiểm soát mà đập mãnh liệt, quanh quẩn chóp mũi là mùi gỗ nhạt độc đáo chỉ Trần Kỵ.
Tất cả đám trong thang máy đều là ở bộ phận thiết kế, bọn họ thấy Trần Kỵ tiến liền dồn dập chào hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-66.html.]
“Chào sếp ạ.”
“Sếp tan vui vẻ ạ!”
Trần Kỵ lười biếng nhếch môi, gật đầu coi như đáp .
Anh vẫn giống lúc , kiêu ngạo và lạnh lùng.
“Sao hôm nay sếp chen chúc chung một thang máy với chúng ?”
Cả tòa nhà Phù Trầm là của Trần Kỵ, bình thường lập tức từ thang máy tư nhân ở phòng việc bên là thể thẳng.
Có bắt đầu đùa : “Thần tiên cũng hạ phàm trải nghiệm nỗi khổ nhân gian.”
Một đám vang lên.
Xem thì bầu khí của bộ phận thiết kế thật sự tồi.
Sau đó, Trần Kỵ đưa tay ấn thang máy tầng một.
“Sếp, nhà ở gần công ty ? bộ mất năm phút, gần như mà vẫn còn xe ?”
Trần Kỵ thản nhiên : “Ra ngoài hóng gió, tiện thể dạo.”
Chu Phù cắn môi, tiếng nào, chỉ im lặng lắng trò chuyện với .
Trong thoáng chốc giống như là trở cảm giác lúc học ở Kim Đường.
Ra khỏi công ty, Chu Phù lịch sự chào tạm biệt với các đồng nghiệp. Sau đó cô chậm rãi đến trạm xe buýt.
Sau khi lên xe buýt, cô cụp mắt chằm chằm điện thoại, bắt đầu tìm kiếm tuyến đường chờ lát nữa xuống xe thì đổi.
Cả xe chút lắc lư.
Sau khi đổi liên tiếp hai chuyến xe, cô thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc thể bình yên đến tận cửa nhà.
Có một đôi tình nhân ở phía cô, dường như cùng chuyến với cô, cũng hai đổi tuyến đều thấy hai họ phía .
Không bao lâu, lúc Chu Phù sắp buồn ngủ, cô gái nhỏ trong các đôi tình nhân ở hàng ghế đầu đột nhiên dồn dập vỗ vai của bạn trai, bảo ngoài cửa sổ: “Anh mau xem, phía xe buýt của chúng một chiếc xe sang trọng. Có là chiếc xe mà với em rằng chúng bắt đầu công từ thời Đường, mãi đến bây giờ mới thể mua ?”
Người bạn trai xong qua: “Đm, thật đúng là quá chất, hổ là Bắc Lâm, loại xe cũng thể thấy đấy.”
Cô gái nhỏ kích động : “Thật ? Em đường , chiếc xe cùng tuyến đường với xe buýt của chúng . Chúng đổi xe buýt hai , mỗi em đều thể thấy theo bên cạnh xe buýt của chúng …”