Anh Luôn Ở Đây - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-02-06 14:12:33
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô gái nhỏ bây giờ phỏng chừng đều thích dáng mảnh mai, ăn còn ít hơn cả chim. Một ngày nào đó bằng tuổi , một bữa chỉ một miếng bánh mì nhỏ, cũng ăn thêm cái gì, ba trong nhà chuyện chắc cũng đau lòng, sức khỏe ngày càng chứ gì.”

 

Trần Kỵ nhíu mày: “Ở chỗ ông chủ, cô đều ăn như ?”

 

“Còn như .”

 

“Một cái bánh bao nhiêu tiền?”

 

“Hai đồng, , mấy đồng tiền lẻ là của cô gái mới bỏ .” Ông lão quét tương, “Bên ngoài cũng là năm đồng, chỉ bán cho vui thôi, ở nhà buồn chán chịu .”

 

Người đàn ông yên lòng về phía , thấy Chu Phù chậm rãi bên trong, cúi đầu ăn từng miếng nhỏ, vô hình trung còn lộ bộ dạng luyến tiếc vì ăn xong quá nhanh.

 

Một lát , ở đầu hẻm nhỏ bỗng nhiên quẹo một , tay dường như mang theo một cái vali thú cưng, đường nghênh ngang, giống như mắt.

 

Chu Phù cụp mắt, cô chú ý nên đụng lảo đảo một chút, bánh ăn một nửa tay cầm chắc, trong nháy mắt liền rơi xuống đất.

 

Cô cơ hồ chút suy nghĩ liền lập tức khom lưng nhặt.

 

Lòng bàn tay Trần Kỵ siết chặt, đang tiến lên thì giây tiếp theo, mắt dừng bước, thuận miệng gọi tên Chu Phù.

 

Thì quen .

 

Anh nheo mắt, chăm chú một hồi, lúc mới nhớ , là buổi trưa ở lầu công ty tới tìm cô đón mèo.

 

Người đàn ông tự giễu nhếch môi, vẻ mặt lạnh lùng ít.

 

“Đây, xong .” Lời của ông chủ thoáng kéo lực chú ý của Trần Kỵ trở về.

 

Mặt chút đổi mà đưa tay nhận lấy, đang định quét mã thì động tác lấy điện thoại dừng . Sau đó lấy ví tiền từ trong túi quần , tiện tay rút một xấp hàng trăm, ném tất cả trong chậu nhựa .

 

Động tác khiến ông lão bối rối: “Ơ, thể nhận , đưa cũng quá nhiều .”

 

Người đàn ông gì, chỉ đưa tay trong chậu nhựa, lấy mấy đồng tiền lẻ của Chu Phù, cất trong ví tiền, đó lạnh nhạt : “Tiền còn nhận thì đừng trả . Khi cô , phiền ông chủ giúp một việc, cho cô nhiều một chút là , cứ là phần còn dư, bán cũng lãng phí, bảo cô cầm lấy.”

 

Nói xong, rời mắt, đang chuẩn xoay rời thì khoé mắt liếc thấy lốp xe sạp hàng vướng một khối gỗ lẳng lặng mặt đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-68.html.]

 

Nhìn quen, nhưng quen như .

 

Anh từng tự tay khắc mấy ngày mấy đêm, cho tới bây giờ cũng mấy năm .

 

Từ khi Chu Phù rời khỏi Kim Đường.

 

Mấy năm trôi qua, khối gỗ nhanh còn hình dáng như mới nữa, mang dấu vết của năm tháng.

 

Trong nháy mắt Trần Kỵ giật , bất giác cúi xuống nhặt.

 

Lúc dậy, thấy ngõ nhỏ cách đó xa truyền đến động tĩnh.

 

Anh khống chế qua, chỉ thấy Chu Phù từ trong cầu thang vọt , bình tĩnh giống ngày thường, hiếm thấy cô sốt ruột và bối rối như thế.

 

Thấy tầm mắt cô đảo về phía , Trần Kỵ rời khỏi sạp hàng theo bản năng, vài bước đến góc rẽ của tòa nhà cũ.

 

Từ góc độ , thể thấy dường như cô đang kiếm cái gì đó.

 

Cô gái nhỏ khom , ngại bẩn thỉu mà tìm kiếm xung quanh. Hoa cỏ tưới thấp, gạch vụn ngói vụn, khe hở thể, cô đều đưa tay tìm.

 

Trần Kỵ rốt cuộc là mất cái gì mà thể khiến cô để ý như , đàn ông tự chủ tăng sức lực siết chặt tay. Một giây , khối gỗ nhặt ở trong lòng bàn tay.

 

Người đàn ông mím môi , tiện tay đem khối gỗ đặt ở giữa đường dễ thấy vài bước cầu thang phía .

 

Vài phút , tiếng bước chân dồn dập của cô gái nhỏ càng lúc càng gần, cuối cùng dừng cách đó xa.

 

Đại khái là tìm .

 

Chỉ cách một bức tường, lâu Trần Kỵ mới tiếng thể kiềm chế vì tìm đồ mất của Chu Phù.

 

Người đàn ông nhíu chặt mày, mà cô vẫn giống như đây, chút chuyện rách nát thì gì đáng chứ, mất thì mất thôi, cùng lắm thì khắc cho cô một cái xong .

 

Sáng sớm hôm , Chu Phù vẫn đến công ty đúng giờ như cũ.

 

mới thực tập, tăng ca suốt đêm như những khác, thể đến sớm một chút thì đến.

Loading...