Anh Luôn Ở Đây - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-02-07 03:48:58
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay lập tức Chu Phù dựng thẳng sống lưng, vẻ mặt đờ đẫn, miệng cắn đôi đũa, mãi vẫn bình thường .

 

Trần Kỵ cũng thèm quan tâm Lục Minh Bạc ở đầu dây bên đang điên cuồng truy hỏi rốt cuộc là thằng khốn nạn nào tung tin đồn nhảm đó, chỉ bình tĩnh Chu Phù mà rời mắt một chút nào.

 

Một lúc , thấy cô vẫn trả lời: “Hỏi cô đấy.”

 

“Hả?” Chu Phù ngước mắt lên theo bản năng, lúc bắt gặp ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của , con tim khống chế mà đập thình thịch, mạnh mẽ kịch liệt.

 

Cô tưởng rằng nhớ cô nữa.

 

Ít nhất trong ngày phỏng vấn, cũng chỉ coi xa lạ, xa cách : “Xin .”

 

Ngày đầu tiên đến nhậm chức, cũng chỉ với cô một câu “Chào buổi sáng!”, đó thuận miệng hỏi cô: “Mới đến ?”

 

Từ đầu đến cuối, Chu Phù chỉ nghĩ rằng quên là ai, quên rằng họ từng nửa năm học cùng , khi bên cạnh cô lúc nào cũng là rắc rối, bản thì cần khác chăm sóc.

 

Chỉ là qua nửa năm , nhớ cũng bình thường, bởi cô cũng chẳng đặc biệt quan trọng gì.

 

Vì thế mà hai ngày nay, cô cũng chỉ coi là thực tập sinh bình thường và kém nổi bật nhất ở công ty xây dựng Phù Trầm.

 

Cô cũng chẳng khác mấy với các thực tập sinh khác, ngoại trừ từ “sếp” thốt nên lời . Trong quá trình tiếp xúc với Trần Kỵ, bao giờ cô dám vượt quá khuôn phép ý định nhớ chuyện quá khứ.

 

Chu Phù từng nghĩ tới một ngày, sẽ thể những cái tên quen thuộc đó, thời gian ở Kim Đường từ miệng Trần Kỵ.

 

Mà lúc , vẫn tự nhiên như gì.

 

“Cô , thì cúp máy đấy.” Người đàn ông thúc giục.

 

Lúc Chu Phù mới hồn , trong đầu nhớ câu mà hỏi, cô dám chắc: “Có lẽ là…món quà sinh nhật đối với quan trọng…”

 

Trần Kỵ nhướng mày: “Đồ vật thôi mà, quan trọng cỡ nào chứ, mất mua cái khác , tới mức…?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-71.html.]

 

“Cái đó khác mà, cái đó là Lục Minh Bạc tặng .” Chu Phù phản bác theo bản năng.

 

Mặc dù đến bây giờ cô mới , hóa Hứa Tư Điềm và Lục Minh Bạc từng ở bên .

 

Vì một lý do đặc biệt, nhiều năm cô chủ động liên lạc với bất kỳ quen nào, ngay cả Lăng Lộ Vũ và Thân Thành Dương, hai cũng là mất liên lạc hai năm mới gặp .

 

cô vẫn nhớ, khi còn ở cấp ba, Hứa Tư Điềm từng thích Lục Minh Bạc.

 

Ngay cả khi lúc vẫn một lòng một theo đuổi Chu Chi Tình, cô châm chọc kiềm mà đối xử với .

 

Kể cả chuyện đưa nước đó thì cô vẫn chỉ đưa khăn quàng cổ cho , trái cầu thủ bóng rổ cao nhất ở trường bên cạnh theo đuổi Hứa Tư Điềm, cô cũng chút nể tình mà lập tức từ chối.

 

Cho dù lúc đó trong mắt Lục Minh Bạc chỉ Chu Chi Tình.

 

Giọng điệu Trần Kỵ hờ hững: “Cũng chia tay cả , gì khác .”

 

Chu Phù lắc đầu: “Cũng bởi vì chia tay , cho nên món đồ giống như , cũng sẽ là món đồ mà Lục Minh Bạc tặng.”

 

, bất giác cụp mắt xuống: “Thật chia tay.”

 

Cả một đời , thể ở bên cạnh con trai mà thích thời niên thiếu, thật sự là dễ dàng gì.

 

Thật khiến hâm mộ.

 

Nói xong, hai ăn ý mà rơi trầm mặc một nữa.

 

Ở đầu dây bên điện thoại, Lục Minh Bạc ngừng, nhưng nửa chữ cũng chẳng lọt tai Trần Kỵ.

 

Một lát , đàn ông với đầu dây bên : “Nghe thấy hả đồ ngốc, thời gian gọi điện thoại thì chủ động một chút, sẽ theo đuổi , chủ động, hai mới chuyện cũ, cúp đây.”

 

Lục Minh Bạc thật sự cạn lời, gọi điện thoại thật là chỉ chuyện với Trần Kỵ, với cả một bên A nhờ hỏi liệu cuối tuần thể nể mặt đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của con gái nhà , ai mà điện thoại mới bắt máy thì rủa chia tay, tung tin đồn nhảm về . Có đàn ông độc nhiều năm đều bệnh đến mức ?

Loading...